Tim Khúc Yên nhảy lên một nhịp, đến cả tiếng khóc cũng bắt đầu im bặt. Cô sợ hãi, lại cố gắng nói:''Chú..chú giết người sao..? Chú Thẩm, chú..'' Cô bỗng nhiên lắc đầu:''Không phải vậy đúng không?''
Giọng cô rất nhẹ, giống như là gió mùa thu thổi qua lòng anh. Hơi sương của điều hoà có chút lạnh, anh điều chỉnh lại số nhiệt độ:''Sợ à?''
Khúc Yên không biết mình lúc này đang có suy nghĩ gì, cô muốn chạy, nhưng chân cô lại không còn lực nào:''Chú Thẩm, chú đừng doạ cháu..nửa..nửa đêm rồi..''
Anh đột nhiên bật cười, nụ cười rất nhẹ. Sau đó anh vươn bàn tay lau nước mắt cho cô:''Khóc cái gì? Hửm?'' Anh vừa nâng niu lại thêm ý cưng sủng. Sau đó anh tắt đèn đi.
Cô đột nhiên bị một lực lớn kéo mình nằm xuống giường, đầu cô bị đập vào một cánh tay cứng rắc. Chỉ một lực kéo đã khiến cô nằm gọn trong lồng ngực rắc chắc của anh. Cô cảm nhận được hơi thở ấm nóng của anh phả vào trán mình, run lên đừng đợt.
Xong, anh lại nói:''Đùa cháu thôi, gầm giường tôi chứa vài vật sắc nhọn. Chắc cháu đụng chúng nó thôi. Mai tôi cho cháu xem.''
''Có phải xem rồi..chú sẽ giết cháu không?'' Cô trong lồng ngực anh lên tiếng, hoocmon nam tính của anh cô có thể ngửi được rõ ràng hơn khi ở khoảng cách gần thế này, hương vị đặc trưng của anh lại càng kích thích đến khứu giác của cô.
Cánh tay anh vòng qua ôm lấy eo cô, vỗ nhẹ sống lưng mảnh mai của cô:''Đừng lộn xộn.''
Sau đó không ai nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2601031/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.