Anh ta bước vào đưa mắt nhìn Khúc Yên, khi nảy còn không tin nhưng lúc này anh ta đã tin rồi.
Anh ta bừng tỉnh lại nhìn về phía bàn làm việc, một đôi mắt sắc bén đang nhìn mình. Anh ta khẽ run lên một cái.
Tay chân cầm giấy tờ cũng siết chặt lại mà đổ mồ hôi lạnh, chậm rãi vòng qua chỗ Khúc Yên tiến đến bàn làm việc.
Anh ta hít một hơi sau nói về mảnh đất đang được rao bán gần đây có lẽ sẽ có ích cho tương lai, nói xong lại không thấy Thẩm Tây Thừa nói gì.
Anh ta vừa bồn chồn vừa lo.
Thẩm Tây Thừa để nó sang một bên, hỏi một câu không liên quan:''Tên gì?''
Anh ta ngước lên chạm mắt anh lại nhanh chóng cúi đầu xuống:''Lý Tư Tranh ạ.''
Anh không nói gì, tiếp tục công việc:''Đem sang cho Lục Thành đi kiểm tra rồi xác nhận.''
Lý Tư Tranh ôm giấy tờ rồi “Vâng” một cái xin phép rời đi, trước khi đi còn cố ý đi chậm nhìn gương mặt cô thêm một chút. Cánh cửa cũng chậm rãi đóng lại. Khúc Yên thở phào một cái.
Cái ánh mắt đó làm sao cô không phát hiện cho được, cố tình phớt lờ ánh mắt đó mà chơi di động. Ánh mắt đó khiến cô có phần khó chịu, lại cảm thấy mất tự nhiên.
Cô đứng dậy ngồi chiếc ghế phía bàn đối diện anh, ủ rủ nói:''Em đến ngồi không hả?''
Anh lắc đầu, từ trong hộp bàn lấy ra vài tờ giấy đưa về phía cô.
Khúc Yên nghi hoặc không nhận:''Không sợ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600723/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.