Chương trước
Chương sau
Sau khi rời khỏi công ty đã hơn mười hai giờ khuya, anh và cô tay trong tay đi đến gara rồi anh lái xe đưa cô về dinh thự Ngự Viên của mình. Khúc Yên lúc đó mới phát hiện dinh thự này cũng có tên riêng, thật sự có cảm giác vô cùng choáng ngợp. Cô chưa tham quan hết toàn bộ toà dinh thự của anh, vừa nhìn thấy nó thôi cô đã thấy mỏi hết cả chân. Khi anh đưa cô về bằng trực thăng Khúc Yên có nói một câu, sau này cô cũng muốn có một dinh thự riêng như thế, sẽ đặt tên cho nó là Dạ Viên.

Anh hỏi tại sao lại đặt là Dạ Viên, cô lại cười ngốc nghếch, trả lời vì nó giống anh. Trong vài giây toàn thân Thẩm Tây Thừa bỗng chốc trở nên cứng đờ, cứ thế mà nhìn cô đến xuất thần.

Vài ngày sau anh lại đi sang Thành Phố khác công tác. Cô lâu lâu lại mèo nhèo vì anh cứ đi công tác bỏ rơi cô. Làm hại cô ở nhà tủi thân muốn chết.

Thế mà không biết như thế nào, ngay tối hôm đó anh đã trở về chung cư, không nói không rằng kéo cô từ giấc ngủ ngon lành ra mà đè hôn cho tỉnh lại.

Không chỉ cô khó chịu mà anh cũng rất khó chịu. Buổi tối hôm đó ngủ cũng phi thường ngon giấc hơn đi công tác.

Kết quả thi được công bố sau khi vào học, kết quả vô cùng đáng kinh ngạc. Vị trí đứng đầu kì thi khối mười và được xếp đầu bảng đã bị đàn em khối mười một soán ngôi. Người đứng đầu danh sách khối mười hai, là Khúc Yên. Siêu học bá của trường Nhất Trung.



Chỉ vì tin này mà cả trường ầm ĩ mấy hôm liền. Mỗi ngày dưới bàn cô đều có vài lá thư được gởi đến. Hôm nay cũng thế, vẫn có thư tình. Khúc Yên không biết nên xử trí thế nào liền kéo qua cho Lục Minh.

Cậu ta ghét bỏ ném vào sọt rác. Khúc Yên quá ưu tú, có rất nhiều nam sinh sẽ đứng cửa lớp nhìn Khúc Yên, nhiều nhất là gởi thư tình chứ không ai dám tỏ tình trực tiếp với cô.

Cô học giỏi lại xinh đẹp, không lâu sau đó đã có người tôn cô lên làm nữ thần của trường.

Đến ngày thi Toán Quốc Gia, Ôn Thành Uy như lời hứa đến cổ vũ cô. Khúc Yên rất vui khi thấy cha mình, cùng đội tuyển lại không gặp bất kỳ trở ngại gì mà bắt đầu cuộc thi.

Cô và hai đàn anh có tên trong danh sách thi bán kết. Sau đó vòng chung kết chỉ còn lại cô và một đàn anh cùng lớp.

Vòng chung kết vừa kết thúc cư dân mạng đã bùng nổ, mọi người đều xôn xao về visual cực đỉnh của Khúc Yên, những người đến xem trực tiếp đã xác nhận Khúc Yên thật sự rất xinh đẹp, chính là kiểu nhan sắc đẹp, đầu óc thông minh.

Kết quả thi phải đến cuối tháng ba mới được công bố.

Vào ngày lễ tình nhân Thẩm Tây Thừa có nhắn tin bảo cô trở về ăn tối cùng anh, Khúc Yên đương nhiên sẽ không ngốc mà biết anh đang chuẩn bị cái gì, thế là suốt buổi học cô vừa nghe giảng bài vừa cười trộm. Rất nôn nóng muốn trở về.

Khi trở về đến nhà cô ló đầu vào trong nhà trước, phát hiện trong nhà không bật đèn, duy chỉ có ánh nến trên bàn ăn là yếu ớt chiếu sáng, thoáng cái cô thấy bóng dáng cao ráo đang bận rộn trong biết.



Cô xì một tiếng, tối hù như thế này là muốn hù ai chứ. Cô bước vào trong nhẹ tay đóng cửa lại, đi tới vỗ vai anh.

Hai ngón nến cao hắt lên gương mặt đẹp trai của anh, vui vẻ hỏi:''Nhà cúp điện rồi sao?''

''Không có.'' Anh không nhanh không chậm đáp, duỗi tay lấy gì đó dưới ghế.

Vừa ngước lên nhìn cô thì đã thấy Khúc Yên đem một bó hoa đến trước mặt anh. Anh ngẩn người ra, sau đó khó hiểu hỏi:''Ai tặng em sao? Muốn anh vứt cho em à?''

Cô tâm tình đang chìm trong không khí lãng mạn lại như bị tát một gáo nước lạnh, vô cùng mất cao hứng:''Hoa. Em mua tặng anh.'' Cô rõ ràng nói ra từ chữ.

''Tại sao lại tặng anh?''

Như cảm nhận sự trầm mặc khó hiểu của anh, cô dịu dàng trả lời:''Không tại sao cả, dù sao trong tình cảm vẫn nên cônh bằng. Em cũng có quyền tặng hoa cho anh, anh xứng đáng nhận hoa em tặng.''

Nói xong cô nhận lấy bó hoa hồng trong tay anh, đổi lại đem bó hoa mình mua đặt vào lòng anh. Cô cúi đầu xem độ tươi mới từ những cánh hoa, cười với anh:”Cảm ơn anh, em thật sự rất thích.''

Ánh mắt anh nhìn bó hoa được cô tặng chuyển lên nhìn gương mặt cô, trong vô thức cong môi lên cười.

Trong buổi ăn lại đặc biệt lãng mạn, cô vốn còn tưởng hôm nay anh sẽ nói vài câu lãng mạn như nam chính trên phim, còn đã lên mạng tra khảo trước để đáp lại anh. Nào ngờ anh lại không nói gì, vừa không có lời lẽ ngọt ngào lại còn thấp giọng mắng cô, chê cô ốm sắp thành bộ xương khô rồi.

Cô không chuẩn bị trước tình huống này nhưng lại ngậm ngùi chấp nhận sự thật, cô quá đặt kì vọng vào anh rồi.

Thế nhưng trong lúc cô đang đâm chìm trong vị ngon của đồ ăn anh làm lại thấy anh từ dưới ghế lấy ra một hộp nhung nhỏ, anh không nói gì cầm lấy tay cô rồi mở hộp nhung ra. Là một vòng tay của một thương hiệu trang sức lớn bằng vàng, vòng tay có 5 mặt hoạ tiết cỏ bốn lá và ba mặt được tráng men màu đen nổi bật nổi bật với hai mặt đen xen với hai mặt được đính đá kim cương.

Khúc Yên ngạc nhiên nhìn Thẩm Tây Thừa vẫn đang chuyên chú đeo vòng tay cho cô. Vòng tay anh tặng cô hôm sinh nhật cô vẫn chưa tháo xuống, giờ lại đeo thêm một vòng khác cùng một tay.

Trong lòng cô tràn lên cảm xúc hạnh phúc, sự bất mãn khi nãy cũng đã tan biến:''Không ngờ đó nha, cũng mua trang sức cho em. Nhưng mà vì sao anh lại không đem tay phải cho em?''

Anh thâm trầm thản nhiên nhìn cô, bình tĩnh đáp:”Tay phải em viết bài, không tiện đeo.''
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.