Đúng thật là anh chưa nghĩ đến cách giải quyết này, công việc quá lớn cùng với sự phiền toái của bà ấy làm anh bị ảnh hưởng không nhẹ. Có nhiều lúc lại thất thần không chuyên chú làm việc.
Khúc Yên hỏi:''Thế là tin đồn gần đây cũng có liên quan đến bà ấy sao?''
Đó là tin đồn về hình ảnh người mẹ ruột và cậu con trai đứng trước tập đoàn anh mà quỳ gối. Tuy trong công việc không có bất kỳ sự ảnh hưởng nào nhưng vẫn vô cùng phiền phức khi dính vào những chuyện thế này.
Giờ nghe anh kể cô mới nhớ ra là có chuyện này, không ngờ anh bị ảnh hưởng đến như thế.
Khúc Yên nhìn anh:''Anh không cần giải quyết vấn đề, nên giải quyết người tạo ra vấn đề đi? Về sau chẳng phải bớt một phiền toát nặng sao?''
Vài giây sau Thẩm Tây Thừa hơi cong khoé môi, bình thản nhìn cô:''Không ngờ đến em cũng rất thông minh đấy.''
Khúc Yên bĩu môi:''Cũng không phải mà mới thông minh. Em từ bé đã thông minh hơn người thường rồi.''
Thẩm Tây Thừa có chút buồn cười, thường ngày thì dù ai khen gì cũng khiêm tốn trả lời, hôm nay vừa khen đã kiêu ngạo lên rồi.
Khúc Yên chọc má anh:''Nếu anh đã kể em nghe bí mật của anh thì em cũng nên kể cho anh nghe một bí mật của mình..nhưng mà em cảnh cáo anh, anh mà dám cười là em sẽ đánh anh đấy.''
Thẩm Tây Thừa cong môi, thản nhiên hỏi:''Nghiêm trọng thế sao?''
Khúc Yên nghiêm túc gật đầu, không đợi anh nói gì đã liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-tinh-yeu/2600560/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.