Hắn đưa cho lão Tuất 5 lượng bạc trong túi gấm. Hôm qua hắn vốn vừa thắng cược 200 quan. Hiện nay cũng là một tiểu phú ông. Tuy nhiên hắn cũng không biết giá trị tiền bạc của thời này như thế nào nên tiện tay nhặt một nén bạc vụn. Lão Tuất thấy thế thì tròn xoe mắt. Một bữa cơm thì làm gì đến từng này tiền. Mời mấy chục người cùng ăn thì cũng chỉ hết 1 quan tiền, 5 lượng bạc này là 5 quan tiền. Với mức độ tự cung tự cấp của thời này, 5 quan tiền có thể đủ cho một nhà tá điền ăn vài tháng . Vội nói:
- Ta sẽ gọi người sắp sếp, còn tiền Tứ gia cứ cất đi. Các tá điền xung quanh đây đều là người làm công cho nhà ta, sao dám lấy tiền của gia chủ. Chẳng hay Tứ gia muốn ăn gì?
- Không được, chú cứ liệu mang tiền đi mua, thừa thì mang trả ta. Nhớ mua đồ của nhà nào thì trả tiền cho đàng hoàng. Ta lần đầu gặp mọi người không muốn mang tiếng. Còn cơm nước thì cốt sao cho mọi người vừa ý là được. Ta không có yêu cầu nào. Nhưng nhớ đầy đủ để Đinh Đang nhà ta ăn nhiều nhanh lớn.
Nói xong hắn lại quay sang nhìn Đinh Đang rồi lè lưỡi trêu. Đinh Đang tức lắm nhưng cô bé vẫn phải giữ uy nghiêm của tiểu thư. Chắp tay quay mặt đi chỗ khác. Lão Tuất đi rồi Đinh Đang mới hỏi Bách:
- Tứ thúc chỉ trồng vài cái cây, sai người làm là được. Sao phải nghiêm trọng thế?
Bách xoa đầu Đại hoàng, miệng nói:
- Đinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/214265/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.