Hầu phủ! Đêm khuya … một cái bóng áo đen sà vào thư phòng. Trong thư phòng ánh nến vẫn còn leo lét. Bóng đen vừa định xô cửa bước vào thì từ trong phòng có tiếng vọng ra:
- Vào đi!
Một tiếng cười gian hiểm phát ra:
- Không hổ là Sơn Tây Hầu, thảo nào ta đang thắc mắc. Sao vào đây lại dễ dàng như thế. Hoá ra là ngươi đã đoán được ta sẽ đến …
- Hôm nay, Đặng Ma La đã thông tin cho ta về cái hạn ba ngày của Quan gia. Sau ba ngày nữa phải kết thúc vụ án của Đinh Nhu rồi. Nếu ngươi còn không đến thì việc ngươi làm có nghĩa lý gì?
Bách chậm rãi mở cửa thư phòng, chắp tay mời người áo đen vào trong. Hắn ngồi vào bàn, rót một chén trà:
- Không biết lúc nào khách quý đến, đành cứ pha một ấm Mao Tiêm Tín Dương, giờ này chắc đã nguội rồi. Để ta cho nước nóng hâm lại.
- Sơn Tây Hầu khách khí rồi, từ khi ngươi mang cái thứ trà này giới thiệu ở Kinh Thành. Nó xuất hiện khắp nơi, giá cả tăng cao chóng mặt nhưng nhiều người thực sự rất yêu thích.
- Thứ trà của người Tống này ngon thật, nhưng chủ yếu là do công nghệ chế biến của họ tốt. Thứ trà bạch tiên của Đại Việt mới là thượng phẩm. Ta đã thử nghiệm trên xưởng chè ở Thậm Thình rồi, sắp tới sẽ mời mọi người thưởng thức chè bạch tiên với phương pháp sao mới.
Người áo đen vén tấm che mặt, nhấp một ngụm chè, lại chép miệng một cái.
- Đúng là “Chè hâm lại, gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180141/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.