Cao lão yêu cái học phủ này rồi. Ông thích nhất là dậy sớm, nhìn ngắm cảnh vật nơi đây. Trời chưa sáng bọn học sinh đã phải thức dậy, mỗi đứa xách thùng nước tới thác lấy nước, đường tuy không xa, cách này là để chúng rèn luyện thân thể. Xách nước về còn phải tập trung ở sân vận động tập thể dục.
Toàn thư viện đều mặc trang phục thống nhất có màu xanh thẫm. Đây chính là do thợ nhuộm bằng cây chàm, sắc xanh này có vẻ ưu nhã, lại tránh được dính bẩn. Bách còn đang thiết kế bộ đồ lao động chuyên biệt để học sinh mặc khi đi thực hành. Cũng đã nhờ xưởng giấy nghiên cứu phương pháp làm mũ cối. Có thứ này sẽ làm cho việc lao động bớt phần nào nguy hiểm do tai nạn.
Cao lão hứng chí cũng xuống sân làm gương, đứng múa một bài quyền gì đó. Đội ngũ phía dưới thì cao thấp không đều, nhưng xếp rất thẳng, theo hiệu lệnh bằng trống của Trần Uyên, động tác chỉnh tề, rất có nhịp điệu. Từng tiếng trầm bổng:
- “Một hai ba bốn, năm sáu bảy tám
Hai hai ba bốn, năm sáu bảy tám …”
Tập xong là đi học, bọn nào chưa thi qua bài thi chữ nghĩa và toán thuật vẫn phải học. Bọn nào qua rồi thì được sai kèm những đứa kém hơn. Những đứa khác thì đến xưởng thực hành học tập.
Cao lão vuốt râu, cách của Hoàng Bách rất hay, áp dụng cách làm của quân đội. Cứ năm người là một ngũ. Nếu đồng đội trong ngũ của mình không cùng thi qua, cả đội vẫn ở lại lớp.
Lão thanh nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180115/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.