Kết thúc buổi họp, mọi người tản đi chỉ còn lại ba người, Cao lão, Điền Công và Bách. Điền Công mắt vẫn lim dim:
- Ân công đuổi hết mọi người là có chuyện gì muốn nói với hai chúng ta.
- Ta có chuyện đại cơ mật, chuyện này là đại sự của học phủ chúng ta.
Hai người thấy hắn nói nghiêm trọng vậy, định thần lại, chú ý lắng nghe:
- Đại cơ mật gì?
- Cao lão là hành gia kỹ thuật có nghe về thuốc pháo?
- Ta tưởng cái gì cơ mật, thứ này chúng ta đã chơi từ trăm năm trước. Cao gia cũng bỏ công nghiên cứu không ít, chỉ là hiệu quả không có mấy.
- Các ngài đã nghiên cứu thứ này?
- Tất nhiên, tiềm năng của thứ này trong hoả công rất lớn. Một gia tộc như Cao gia không thể không để mắt. Điền Công từ bé đã thích thuốc pháo, cũng chế tạo không ít, hình như còn làm một thứ gọi là hoả tiễn.
- Thật như vậy! vậy thì quá tốt rồi! Nhờ Cao Tư nghiệp cho ta được đại khai nhãn giới.
Cao Điền Công ngạc nhiên, đây là yêu thích nhỏ của ông. Đến giờ vẫn rất tâm huyết cải tiến, nhưng làm mãi không có đột phá, giờ chỉ coi như trò chơi để thỉnh thoảng mang ra biểu diễn. Điền Công thấy Bách hứng thú như thế, đồng ý ngay, đưa Bách đến gian phòng làm việc của mình.
Đây gọi là phòng làm việc nhưng Điền Công đúng là dân kỹ thuật điển hình. Trong căn phòng bừa bộn những chi tiết của các bộ phận máy móc, trên bàn thì giấy tờ vứt mỗi thứ một nơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180114/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.