Vợ chồng Quốc Tuấn lấy nhau đã được chục năm, liên tục sinh ba con trai, vừa rồi mới sinh được một quý nữ. Vừa vào đến phủ đã thấy bọn trẻ đùa nghịch, chạy nhảy quanh sân khiến không khí trong phủ rất náo nhiệt.
Mọi người an vị, Trần Quốc Tuấn chỉ vào một đĩa nhỏ trên bàn tiệc, nói với mọi người.
- Chúng ta ở đây gần với miền biển, những loại sản vật ở biển rất sẵn. Những món tôm, cua này chắc mọi người cũng được ăn rồi. Nhưng ở đây có thứ đặc sản gọi là con Rươi, nhân dân còn gọi là rồng đất, hương vị độc đáo lại bổ dưỡng.
Thiên Thành tiếp lời chồng:
- Rươi sống tiếp giáp giữa vùng nước ngọt và nước lợ. Mỗi năm rươi chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn ngủi, đáng lẽ cũng còn một tháng nữa mới đến mùa. Hôm nay ta biết vợ chồng các ngươi đến, đã bảo gia binh đi bắt được một ít. Các ngươi dùng thử đi.
Bách đã từng được ăn món này rồi, ngon nhất là đánh cùng chút thịt nạc và trứng, sau đó rán lên. Hắn cầm đũa, cảm ơn thịnh tình gia chủ rồi thử một miếng. Món ăn này không hề cầu kỳ nhưng cái ngon nằm ở chất lượng của con rươi, thứ này có giá trị dinh dưỡng cao, lại thơm ngon đặc biết, khó mà diễn tả được. Thái Đường và Đinh Tú thì thưởng thức lần đầu, rất bất ngờ bởi hương vị của nó. Thái Đường chép miệng:
- Vốn tưởng là món trứng đơn giản, vậy mà lại có phong vị đặc biệt, thật không thể ngờ được.
Đinh Tú cũng gật đầu:
- Món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180102/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.