Bách hồi phủ, Thái Đường hôm nay vào cung về có vẻ không vui. Từ lúc về thấy nàng trầm lắng không như mọi ngày. Cơm nước xong Bách vào phòng Đinh Tú dò hỏi:
- Hôm nay có chuyện gì mà ta thấy Thái Đường buồn phiền làm vậy?
- Hôm nay bọn thiếp vào cung, Huệ Túc phu nhân đối xử rất ân cần nhưng có nhắc nhở nàng về chuyện con cái nên nàng không được vui.
- Chỉ vậy thôi sao?
- Thế chàng tưởng chuyện gì?
- Chúng ta mới lấy nhau được nửa năm, làm gì có chuyện nhanh vậy? Vả lại các nàng đang độ tuổi đôi mươi, có gì phải lo lắng.
- Nhưng chuyện này với chúng ta là đại sự. Họ Hoàng nhà chàng nhân khẩu thưa thớt, nếu không khai chi tán diệp được thì chính là do chúng ta.
- Có cái gì phải lo chứ, giờ ta cũng chưa muốn sinh con đâu.
- Chàng thật cứng đầu. Mà hôm nay chàng vào cung thế nào?
- Phu nhân đúng là thần toán, ta vào cung hôm nay đúng là bị trách phạt, may mà ta cơ trí đọc bài thơ con gà của mình để tỏ cái lòng không tham luyến quyền thế, nên được tha tội.
Đinh Tú bịt miệng cười, lại nhìn hắn nghi ngờ:
- Cái loại thơ từ tục tĩu ấy mà chàng cũng dám đọc trước mặt Thượng hoàng sao?
- Sao lại không, ta còn được Hưng Đạo Vương khen ngợi …
- Thôi, thôi … Lần sau không cho làm mấy cái loại thơ từ này, thiếp mất mặt chết thôi.
— QUẢNG CÁO —
Bách nhăn nhở sang chỗ Thái Đường, thấy nàng đang chống cằm ủ rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180101/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.