Hắn lên thuyền để về Thậm Thình, Đinh lão và Đinh Đang đã xuất phát từ lâu. Từ trang viên lên bến Tam Giang rất gần, ngược dòng khoảng hai canh giờ là tới. Hắn về Đinh Gia, chưa đến cổng thì Đại Hoàng đã chạy tới. Nó cao lớn hẳn lên, bộ lông biến đổi sang màu hung đỏ. Cái đuôi cộc thì vẫn vậy. Nhào đến ôm chân Bách. Lần này hắn đi đã cả năm, phải mang nó theo mới được. Nó chính là người bạn đầu tiên của Bách ở thế giới này.
Vào nhà thì hai anh em nhà họ Đinh ra đón, Đinh lão lên Đền rồi. Lão xin phép nghỉ việc Đền cả năm nay, mỗi lần về sẽ phải lên cẩn cáo với chư vị thần linh trên Đền. Bách vào nhà, tặng cho Đinh gia rất nhiều quà. Mua cho bọn trẻ nhiều loại bánh mứt từ kinh thành. Lại mua lụa là cho các chị dâu, cũng mang về một ít dụng cụ bằng sắt luyện được.
Đinh Bình và Đinh Sức đầu năm nay giúp hắn rất nhiều việc, tài lực để xây dựng Quỹ kiến thiết không kể nhưng hai người là đầu mối thu gom gỗ xây dựng, vất vả ngược xuôi. Hắn cũng nghẹn ngào không biết kể đâu cho hết.
Hôm sau hắn đi thăm mảnh ruộng lúa Khang Dân của Đinh gia. Đúng như Lê Văn Hưu nói, giờ vào đây không dễ, quan quân canh phòng nghiêm ngặt. Trần Quốc Lặc nghe nói hắn tới cũng đến chờ sẵn. Chắp tay:
- Một năm không gặp, chàng trai trẻ ở Thậm Thình đã thành Sơn Tây Hầu. Ta thật hổ thẹn không bằng.
- An Phủ Sứ nói đùa rồi, ta chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-nong-su/1180060/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.