An Tri Hạ mơ mơ màng màng trên lưng Mặc Đông, bỗng giật mình tỉnh giấc vì tiếng chuông cảnh báo quá mức chói tai của hệ thống.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện lỗi! Đang tiến hành tu sửa!]
Giao diện hệ thống đỏ lập lòe một lúc lâu, sau đó biến mất. Nhưng An Tri Hạ lúc này đã không còn tinh thần gì để quan tâm đến nó nữa. Cô cứ như vậy ngủ quên trên vai Mặc Đông.
Khi tỉnh lại, cô đã đang ở trong phòng ngủ của anh. Mùi chăn gối thơm phức, hơi man mát, giống như mùi hương trên cơ thể anh vậy.
An Tri Hạ bước xuống đất, mở cửa phòng đi ra ngoài.
Có tiếng lạch cạch ở trong bếp. Là Mặc Đông.
Thân hình người đàn ông cao lớn đeo chiếc tạp dề màu nâu, đang nếm thử canh, đồng thời vặn bếp tắt nồi cháo bên cạnh. Cảnh tượng này thật ấm áp, khiến cho An Tri Hạ đột nhiên rưng rưng, rất muốn, rất muốn ôm lấy anh, dựa dẫm vào anh.
Nghe thấy tiếng động, anh quay lại, phát hiện cô đang đứng ở cửa phòng liền tháo tạp dề đi đến.
“Đã đỡ… chưa?”
Lời anh nói chưa hết, cô đã tiến lên ôm lấy eo anh, dụi dụi đầu vào trong lồng ngực anh.
“Sao thế?”
Anh xoa xoa đầu cô, ân cần hỏi.
Cô nàng nũng nịu không nói gì, chỉ phát ra âm thanh ưm ửm của một bé mèo làm nũng. Cô rất cảm động bởi vì cô vẫn nhớ, lúc đó anh nói anh tin cô. Dù biết cô đánh Mạn Nhiên, vậy mà anh không tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-ha-lanh/3377612/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.