An Tri Hạ giật mình tỉnh táo.
Cảnh tượng gì thế này?
Mọi người xung quanh đều nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ, đến cả Mạn Nhiên cũng vừa rơi nước mắt vừa nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin được.
Cảm giác trên bàn tay vẫn còn đó. Cô quả thực vừa mới đánh Mạn Nhiên. Nhưng cô rõ ràng không có ý định đó, cô thậm chí còn cảm thương cho nữ chính cơ mà.
An Tri Hạ không biết phải xử lý như thế nào, theo bản năng tiến lên một bước, đưa tay ra muốn đỡ lấy Mạn Nhiên. Nhưng cô ấy có vẻ sợ, lùi lại một bước, sau đó quay đầu chạy đi mất. An Tri Hạ biết, cô ấy vừa chạy vừa lau nước mắt.
Phải làm sao đây? Cô đánh người rồi, thậm chí còn không biết vì sao mình đánh cô ấy. Hơn nữa, động vào nữ chính, Từ Hạo Thiên nhất định sẽ không tha cho cô.
An Tri Hạ về nhà trong nỗi hoang mang sợ hãi. Cái cảm giác này giống như déjà vu, hình như cũng đã có chuyện như vậy từng xảy ra. Đúng rồi, là hồi cấp ba, khi cô như bị ma dắt bước chân đi đến trước cửa nhà kho nơi Khả Ny bị nhốt.
Phải chăng hành động của cô đang bị tiểu thuyết nguyên tác kiểm soát?. Truyện Việt Nam
Nghi ngờ này khiến An Tri Hạ sợ hãi, vội vàng về nhà. Trên đường, cô đâm phải Mặc Đông, anh vừa đỡ cô vừa hỏi han:
“Có chuyện gì mà chạy như ma đuổi thế? Sao mặt cậu tái mét thế kia?”
An Tri Hạ ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-a-ha-lanh/3376882/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.