Dương vật 'ba' một tiếng từ trong khoang miêng rút ra, phần đầu còn đem theo dịch thể màu trắng, thoạt nhìn dâm mĩ tới cực điểm. Lục Đào hơi thở rồn rập, liền thấy Trình Cẩn đưa đầu lưỡi ra, liếm chất lỏng màu trắng vào trong miệng, yết hầu cuộn lại, lượng lớn dịch thể được cậu nuốt xuống. 
Thượng tướng đại nhân bị hình ảnh trước mắt kích thích gần như lại muốn cương lên, anh dùng đầu ngón tay xoa lên môi Trình Cẩn, thấp giọng nói: "Không chê khó ăn sao?" 
"Thật ngon.” Trình Cẩn cười nhẹ, lại vươn đầu lưỡi liếm dịch thể còn sót lại nơi khoé miệng, giống như một con mèo con thỏa mãn. Lục Đào nhịn không nổi nữa, đem cậu từ dưới thảm ôm lên, nhắm chuẩn môi cậu mà hôn tới, nhưng sau khi nếm thử mùi vị trong miệng, cau mày ghét bỏ mà tách ra, "Một chút cũng không ngon” 
Trình Cẩn vội vàng che miệng, khóe mắt và lông mày mang theo ý cười, "Có chút tanh đúng không?" 
"Ừm." Lục Đào dùng tay bóp bóp sống mũi thẳng tắp của cậu, thật ra bắt gặp “cái nhìn đầu tiên” của Trình Cẩn, anh liền muốn xoa nắn người này, tuy rằng không còn nhớ rõ điều gì nhưng Lục Đào cảm nhận được chính mình rất thích diện mạo của cậu. Trong chớp mắt khi nghe được Ferry nói rằng, cậu chính là bạn đời của mình, tâm tình của anh vô cùng yêu thích. 
Anh đã mất trí nhớ, nếu như nói đã kết hôn, vậy thì anh nguyện ý một nửa kia là Trình Cẩn. 
Mặc dù lúc đó Trịnh Cẩn vẫn là “người lạ”. 
Làn da Trình Cẩn rất mịn, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-xin-ly-hon/876365/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.