Trình Cẩn trước kia tiêu xài xa hoa, nhưng gu thẩm mỹ rất tốt, phong cách trang trí trong phòng ngủ khiến người ta cảm thấy đặc biệt thoải mái.
Cậu rất thích những món đồ trang trí nhỏ, chỉ khác là ngày xưa toàn là những món đắt tiền, không giống như bây giờ, rất nhiều trong số đó là đồ rẻ tiền, một số do Trình Cẩn làm bằng đồ thừa còn sót lại sau khi làm việc.
Lục Đào nghiêm túc nhìn xung quanh, cảm thấy rất thú vị. Anh cầm một món đồ nhỏ được dệt gọn sóng, hiếu kỳ hỏi: "Đây là... một cái bình?"
“Không phải, là vật đựng những thứ nhỏ nhặt." Trình Cẩn có chút ngượng ngùng, thật ra bên trong vốn dĩ là một viên minh châu đen, là một loại khoáng sản quý. Cậu rất thích viên ngọc đó nhưng nhưng sau khi trả tiền thuốc cho cha, ngay cả nước dinh dưỡng cũng không được ăn trong mấy ngày, liền dứt khoát bán đi
Lần đó cậu nhờ anh hai bán giúp nên giá cả bán đi rất tốt, có thể duy trì tiền ăn uống, thuốc men trong 3 tháng, mà cậu cũng có thể tự làm việc kiếm tiền từ chỗ Andy nên cũng không quá thiếu thốn.
“Hình dáng này có chút đặc biệt, em mua ở đâu?”
Trình Cẩn nói: “Là em tự dệt.”
Lục Đào có chút kinh ngạc nhìn cậu, không biết vì cái, chỉ là anh có cảm giác đây không phải là việc Trình Cẩn phải làm.
Trình Cẩn bị anh nhìn chằm chằm sinh ra ngượng ngùng, sắc mặt đỏ hồng: "Nếu anh muốn khăn quàng hay bao tay, em... em có thể dệt cho anh."
Nhìn vợ đỏ mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-xin-ly-hon/876364/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.