Món ăn của ngày hôm nay mà bộ lạc Sear đưa tới không còn là cháo khoai tây nữa mà chính là bánh khoai tây. Bánh này được chiên đến vàng giòn, vỏ ngoài rải thêm hành lên, tuy rằng nhìn ngoài thì không biết nó được làm từ gì, nhưng mùi cực kỳ cực kỳ thơm.
Mã Lưu nuốt nước miếng ừng ực, hơi khó tin mà hỏi: "Cái này là...... Cho chúng tôi ăn sao?"
Ngải Phổ nhẹ nhàng gật đầu rồi đưa hộp đựng thức ăn qua.
Mã Lưu vội vàng nhận lấy, không ngừng nói câu: "Cảm ơn! Cảm ơn rất nhiều!"
Có trời mới biết trong khoảng thời gian này đây, ngoại trừ ăn cháo khoai tây ra thì hắn cũng chỉ được ăn cháo khoai tây, hơn nữa mỗi ngày lại chỉ có một phần, căn bản không thể lấp đầy nổi cái dạ dày của hắn.
Nhưng may mắn thay thể chất dân cư tinh cầu Địa Nhiệt có thể dễ dàng thích nghi với việc chịu đói, hơn nữa còn bị nhốt trong nhà băng cả ngày, không cần tiêu hao thể lực nên mới có thể chống đỡ được.
Bánh khoai tây vẫn còn nóng ấm, Mã Lưu cầm lên một cái rồi cắn một miếng, ôi trời ơi mùi hương tràn ngập trong khoang miệng, hắn cảm thấy như đây chính là món ăn ngon nhất mà hắn từng được ăn.
Mã Lưu ăn ngon đến mức suýt rơi giọt lệ hạnh phúc, nhưng cũng không quên hai người bạn của mình được.
Khi chia nhà, cứ như đã định rằng hai người kia sẽ là một căn, còn hắn thì đơn độc một mình, thật ra hắn cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-xin-ly-hon/1976062/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.