Khi đồng hồ báo thức reo lên, Lục Viện bực bội vặn người trong vô thức, đang định lật người tắt máy thì có một bàn tay lướt qua người cô, tắt đồng hồ báo thức trước.
Cô giật mình tỉnh dậy, đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Chu Phù Thế: "Chào buổi sáng bạn gái."
Cô xấu hổ đỏ mặt, kéo chăn che kín mặt.
Anh lập tức xốc chăn lên, chui vào trong, "Ngại à"Hai người trùm chăn, nhìn nhau bằng ánh mắt tràn ngập tình yêu.
"Đâu có." Lục Viện thò đầu ra khỏi chăn, quay người với lấy điện thoại.
Nhưng còn chưa cầm được, cô đã bị anh ôm vào lòng, lòng bàn tay to vừa vặn phủ lên ngực cô, "Nhỏ đi à?"
Cô quay đầu lại trừng mắt nhìn anh: "Lưu manh."
Anh cười phô hàm răng trắng tinh, vật cứng đã thức tỉnh ấn vào giữa hai chân cô, "Không phải em thích anh lưu manh sao!"
Cô nhanh chóng vặn người trốn tránh: "Không được, sáng nay em có cuộc họp, phải đến công ty."
Nhưng Chu Phù Thế ôm Lục Viện không buông ra, ấm ức gọi tên cô: "A Viện."
Lục Viện nhận ra đầu gối anh đã tách hai chân cô ra, côn thịt nhẹ nhàng trượt qua lại giữa hai môi thịt, "Chu Phù Thế, ừm..."
Gọi tên anh vô cùng nghiêm túc, nhưng tiếng rên rỉ trầm thấp phía sau cho thấy cô đang tận hưởng giờ phút này.
Anh hôn tới tấp lên cổ cô, ngón tay từ từ xâm nhập vào mật huyệt, xuyên qua từng lớp thịt mềm đi sâu vào trong. Mật dịch tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3562818/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.