Khi bị Chu Phù Thế đè dưới thân lần thứ ba, Lục Viện khóc lóc cầu xin: "Ưm... Được rồi... Chậm lại... A... Anh làm ơn dừng lại... Em thực sự không còn sức nữa... A......"
Anh hoàn toàn không có ý định dừng lại, một tay ôm lấy đùi cô đặt lên khuỷu tay mình, động tác chỉ chậm lại một chút: "Rõ ràng em vẫn còn sức nói chuyện."
Hai người đều chẳng mặc quần áo, trên thân thể đầy dấu vết do đối phương lưu lại. Đặc biệt là bầu ngực mềm mại của cô, bị anh bóp rồi lại cắn, đủ loại vết đỏ hiện rõ trên làn da trắng nõn.
Đôi tay mềm nhũn của cô vắt trên cổ anh, dùng chút sức lực còn lại nhéo nhẹ cánh tay anh: "Xin anh, nghỉ một lát."
Anh để mặc cô véo, không đau chẳng ngứa, dùng sức thúc mạnh côn thịt vào trong, sau đó dừng một giây rồi lại đâm vào sâu hơn. Âm đạo nóng ẩm chặt khít của cô khiến anh vô cùng thoải mái. Anh nghiêng đầu khẽ cắn xương quai xanh của cô, "Phải làm em thêm vài lần nữa, bên trong thật sự rất mềm."
Cô liếm đôi môi khô khốc, tìm chủ đề hấp dẫn sự chú ý của anh, tiện thể nghỉ ngơi một chút, "Chu Phù Thế, nếu em không tới đây, anh định ở lại bao lâu?"
Anh thực sự dừng lại, nhưng giây tiếp theo lại bóp eo cô, đẩy vào sâu hơn. Lục Viện tức khắc ngẩng đầu hét lên, nước mắt tràn mi: "A..."
Nước mắt cô trượt khỏi khóe mi, rơi xuống mu bàn tay anh. Chu Phù Thế cúi người hôn đi giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3562619/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.