Dù đường vào đã đủ ẩm ướt, nhưng sự xâm nhập đột ngột của Chu Phù Thế vẫn khiến Lục Viện muốn khóc. Sau những lần vào sâu ra cạn của anh, nước mắt của cô rốt cuộc cũng tuôn rơi.
Anh cúi người hôn lên những giọt nước trên khóe mắt Lục Viện, nghe tiếng rên rỉ ngày càng phóng túng của cô, những cú thúc bên dưới cũng càng thêm mãnh liệt.
Hòa hợp làm một không có rào cản, hai người dần dần rơi vào cảnh đẹp, giống như hai con cá mắc cạn được trở về với nước, bơi lội vui vẻ, đồng thời cũng tìm được phương hướng đã mất.
Anh nâng bầu ngực cô lên bằng hai tay rồi há miệng ngậm lấy qua lớp váy ngủ, chẳng mấy chốc vải váy đã thấm đẫm nước bọt. Đầu lưỡi trêu chọc núm vú, nhay cắn nhẹ nhàng giữa răng môi.
Đôi tay cô đẩy đầu anh ra: "Không phải như thế."
Anh chậm rãi ngẩng lên, không hiểu gì nhìn cô: "Vậy phải làm thế nào?"
Lục Viện vén váy lên ngang ngực, không khí lạnh chui vào trong khiến cô rùng mình, nhưng vẫn vội vàng ngồi thẳng lưng, đưa núm vú đến bên miệng anh, bụng dưới bất giác thắt lại, "Anh, anh hôn thế này, liếm thế này nè."
Nhìn hai bầu vú trắng nõn mềm mại đung đưa trước mắt, anh hơi nhếch khóe miệng, côn th*t phía dưới cũng bị cô siết chặt, sướng không chịu được.
Thật là phóng đãng.
Anh khom lưng chui vào váy ngủ của cô, không còn gì ngăn cách ngậm núm vú hồng hào vào trong miệng, đầu lưỡi đảo từng vòng xung quanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-tri-mang/3359493/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.