Vì đã được papa đồng ý cho đi học lại nên sáng nay, Tiêu Mạn được Minh Kha đưa đến trường, hơn nữa anh còn giúp cô em gái đem cặp lên tận lớp khiến ai cũng ngưỡng mộ.
Từ lúc vào lớp, Tiêu Mạn cứ im im. Trước khi ra về, Minh Kha xoa đầu em gái, nói nhỏ:
- Cảm thấy không khoẻ thì gọi anh nhé.
Có thể thấy Tiêu Mạn thật sự rất may mắn khi có đến tận hai người anh luôn quan tâm, chăm sóc cô đến từng tí một.
Tiêu Mạn ngoan ngoãn gật đầu rồi bảo anh về cẩn thận.
Đợi khi Minh Kha đi về, những người bạn trong lớp lần lượt hỏi thăm cô, nhất là Châu Nhiên, xông vào hỏi cô tỉ mỉ.
- Để mình xem, hình như vẫn còn sốt.
- Không sao mình đỡ hơn rồi.
- Còn cãi cố, chưa khỏi hẳn thì ở nhà thêm bữa nữa đi mà.
- Cậu quên chiều này mình và cậu có lịch bồi dưỡng à?
- Thôi được rồi, cậu nói sao thì là vậy.
Nghe lí do khiến Tiêu Mạn đi học lại, nhóm Tô Minh và Thiếu Phong không khỏi lo lắng cho cô bạn nhỏ. Sức khoẻ đã không tốt mà cứ học với học. Nhưng họ đâu biết, chỉ có như vậy mới khiến cho Tiêu Mạn quên đi những việc họ đối với cô.
Hai tháng trôi qua một cách nhanh chóng. Trời trở lạnh dần, đôi lúc sẽ có những trận mưa rào hoặc mưa phùn nhẹ.
Theo thường lệ, khối 12 sẽ thi Olympic thành phố vào tháng 1, trước khối 11và 10 ba tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-duoc-den-dap/2203604/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.