Chúng tôi chia tay được một thời gian rồi, thời tiết cũng đang ấm dần lên không còn những buổi sáng sớm tinh mơ với những cơn gió lạnh run người. Thay vào đó là những tia nắng ấm, mọi thứ đều đang chuyển mình thay đổi, thời gian không chờ đợi bất cứ thứ gì và có lẽ tôi cũng vậy.
Kể từ khi buông lời chia tay đó, chúng tôi đã hoàn toàn không liên lạc với nhau, tin nhắn vẫn bỏ ngõ trong dang dở. Tôi vẫn cứ loay hoay mãi trong mớ suy nghĩ liệu em ấy có ổn, nhưng bên cạnh đó tôi lại thấy yên bình hơn bao giờ hết. Không còn những mặc cảm, không còn những cảm xúc tội lỗi khi cố ép mình bên một người mình không có tình cảm. Cuối cùng tôi chợt nhận ra rằng: Bạn phải hạnh phúc, vui vẻ khi ở một mình thì mới tràn đầy sức sống khi bước vào một mối quan hệ. Làm sao bạn có thể ổn trong một mối quan hệ khi mà bạn không hề biết yêu bản thân khi một mình.
Cuộc sống trở về quỹ đạo vốn dĩ của nó, tôi vẫn chăm chỉ đi học, hè sắp đến rồi đây là đoạn thời gian gấp rút chuẩn bị cho thi cuối kì để chào đón kì nghỉ hè tới. Hằng ngày tôi vẫn về cùng Khôi Anh, đôi khi ngày nghỉ sẽ đi chơi đây đó cùng nhóm bạn. Để mà hình dung thì tôi nghĩ tôi luôn ổn nhất khi không có tình yêu, vì thế nên tôi luôn muốn dành tâm trí của mình cho bạn bè, học tập và gia đình.
Gần đây Khôi Anh có úp mở với tôi, sau ngày tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-phuong-cung-la-mot-loai-cua-thanh-xuan/548513/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.