Sáng sớm, Thục tẩu cách đó hai con đường đã đến rủ Thái Mẫn ra thành mua gạo, muối và một số thứ cần thiết khác. Quanh đây mười dặm có khoảng 10 gia đình cùng sinh sống, trước đây vốnkhông thân quen mấy với Thái Mẫn song nàng từ ngày xuất giá, trở thànhnương tử của người ta đã bắt đầu làm thân với họ. Cùng là nữ giới đươngnhiên có nhiều chuyện để trao đổi. Họ chỉ cho Thái Mẫn cách chăm sóc phu quân, chu toàn gia đình.
Thái Mẫn mở cửa, theo sau là Vũ đế.Hắn khẽ gật đầu đáp lại Thục tẩu, lẳng lặng xách đồ đạc cùng hai người vào thành.
Trên đường đi họ còn ghé qua chỗ Trịnhtẩu. Hàng mang trao đổi của Trịnh tẩu khá nhiều, cả một xe đẩy nhỏ nhưng lại không ai phụ giúp. Vì vậy có sự trợ tay của Vũ đế, mọi chuyện trởnên đơn giản hơn. Hắn đẩy xe đi trước, các nàng ở đằng sau trò chuyện.Không nói ra nhưng những ánh mắt ngưỡng mộ đều hướng về phía Thái Mẫn,khiến nàng không khỏi ngượng ngùng.
Cách cổng thành một đoạn ngắn, Vũ đế dừng lại, nói với Thái Mẫn:
- Ta vào rừng, nàng cẩn thận nhé!
- Dạ…Tướng công!
Một hành động nhỏ, vuốt nhẹ cho gọn lạivài sợi tóc lòa xòa trên trán nàng, thế mà lại nhận lại sự trầm trồ,ngưỡng vọng, Thái Mẫn trở thành trung tâm của cuộc trò chuyện khi Vũ đếvừa khuất bóng đằng xa:
- Vợ chồng trẻ ân ái có khác. Thật là làm người ta mơ ước không nguôi.
Các vị tẩu tẩu này lập gia thất đã hơn10 năm song thực chất đa phần đều là hôn sự do phụ mẫu quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-gian-tieng-yeu/192449/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.