- Không cần phải sợ. Cứ ngủ một giấc đi!
Giọng nói vang lên bên tai, nhẹ nhàng, êm ái. Bàn tay vẫn đang ôm lấy nàng, áp sát vào lồng ngực của mình.
Đối với một thiếu nữ, bản thân Vũ đế cũng hiểu có thể đây là một hành động phi lễ. Nhưng hắn cũng không biết phải làm gì khác. Rừng khuya gió lạnh, sói dữ cận kề, bản thân lại đang mang thương tích, Vũ đế chỉ cóthể bảo đảm an toàn cho nàng như thế. Một giấc ngủ sẽ giúp Thái Mẫn quên đi lo sợ, kinh hoàng liên tiếp xảy ra trong ngày, tìm cho mình chútbình yên.
Tim của hắn vẫn thong thả đập, chỉ có tim nàng càng lúc càng nhanh.
Song kèm theo đó là một cảm giác an ổn tràn ngập. Thái Mẫn không cònsợ đám sói trong rừng nữa. Nỗi lo về Thái An cũng vơi đi phần nào saulời nói của Vũ đế sát bên tai:
- Ta hứa với cô nương, ta sẽ tìm được Tiểu An…Sẽ đảm bảo an toàn cho đệ ấy….. Đừng lo!
Trong lúc ấy Thái An cũng như một kẻ điên đi tìm tỷ tỷ của mình. Mãiđến đầu canh ba hắn mới về đến nhà. Xung quanh vắng lặng. Không có tiếng canh cửi, phòng củi cũng không thấy Du Lang.
- Tỷ ơi…Tỷ! Tỷ tỷ….
Thái An đã đi khắp nơi tìm kiếm. Đầu hắn hiện ra bao câu hỏi. Rồichợt lạnh người vì ý nghĩ ” Tri nhân tri diện bất tri tâm”. Tỷ tỷ củahắn xinh đẹp như thế, mấy ngày nay thương tích của Du Lang đã tương đốiổn định. Sao hắn lại có thể tin người như thế chứ? Để tỷ tỷ ở nhà mộtmình với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-gian-tieng-yeu/192443/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.