Một buổi tối yên lành và ảm đạm ở cạnh bên cánh đồng hoa tulip là một căn biệt thự nguy nga tráng lệ. Hòa vào cảnh trăng thanh gió lặng là tâm trạng lo lắng và tiếc nuối của hai cô gái.
-Tự dưng lại phải về Việt Nam! Ở đây cuộc sống cũng quá tốt mà. Trân nói.
-Thật tâm tao cũng không muốn về đâu. Tao cũng không muốn phải xa nơi này, xa cánh đồng tulip này đâu. Nó buồn bã đáp.
-Vậy..mình đừng về nữa. Trân nhìn nó bằng đôi mắt lấp la lấp lánh.
-Mày điên à? Mày muốn cạp đất ăn hả? Tài khoản mà đống băng thì có nước đi làm osin nhá. Nó phải ứng gây gắt bởi câu nói của Trân.
-Ừ thế thì về. Trân buồn đáp.
"Nên anh lùi bước về sau
Để thấy em rõ hơn...."
À. Đó là tiếng chuông điện thoại của Trân.
-Alo... Gì vậy Thi yêu dấu.
-Tao nghe giang hồ đồn mai mày với con Thanh về Việt Nam hả? Thi hỏi.
-Ưm. Mai tụi tao về. Trân đáp.
-Ừ. Thế thì mai tao đi rước hai đứa bây. Đi ngủ sớm đi. Nói rồi Thi cúp máy.
-Ai vậy? Nó hỏi.
-À con Thi. Nó nói mai nó rước tao với mày. Trân nói.
-Ưm. Thế giờ đi ngủ đi mai còn dậy sớm. Nó nói rồi đi lên phòng Trân cũng lững thững đi theo sau.
Hai đứa thu xếp hành lí xong xuôi rồi đánh một giấc chuẩn bị cho chuyến về quê hương yêu dấu vào ngày mai. Vốn dĩ nó cũng không muốn về bởi cuộc sống ở nơi đây của nó đang rất vui vẻ nhưng vì đó là mệnh lệnh của ba nó nên nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-gian-la-vi-anh-yeu-em/51060/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.