Đăng Khang đã đưa cô và bà Kim đi sai mục chỗ ở khác bí mật hơn. Chỉ còn mỗi Dì Lam là ở lại căn nhà đó. Bà Kim nhìn thấy Chiêu Ly thì chẳng hiểu đã xảy ra chuyện gì. Rõ ràng là bà đã đuổi cô đi rồi tại sao bây giờ cô lại có mặt ở đây nữa.
– Đăng Khang, tại sao con lại đi tìm cái đứa phản bội con về đây chứ? Nội không chấp nhận cho cô ta ở gần bên con nữa. Mau đuổi cô ta đi đi, cô ta không xứng đáng với con đâu.
Chị Ly nghe bà đột nhiên nổi giận mà không biết phải nói sao nên nhìn sang Đăng Khang cầu cứu. Anh cũng nhìn cô hiểu ý rồi lại gần nói với bà Kim.
– Nội à, có rất nhiều chuyện xảy ra con chưa có thời gian để nói với nội. Nhưng nội yên tâm đi, chỉ cần qua ngày mai nữa thôi chúng ta sẽ có lại tất cả. Rồi con sẽ từ từ nó lại với nội sau. Còn bây giờ nội chỉ cần ở đây an tâm tịnh dưỡng đừng suy nghĩ gì cả mọi việc đã có con và Chiêu Ly lo hết rồi.
Trong lời nói của anh chất chứa nhiều bí mật khiến bà Kim thắc mắc. Điều này khiến bà nhớ lại mỗi lần chuyển nhà là mỗi lần xảy ra chuyện. Nghĩ như vậy bà lại càng hoang mang muốn hỏi anh cho rõ tường tận hơn.
– Con nói cho nội nghe xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nữa rồi. Nội thật không hiểu mấy người trẻ tụi con muốn làm gì cũng im lặng mà làm không thèm bàn với người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-gian-hai-chu-vi-yeu/345112/chuong-24.html