*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các mối quan hệ của đồng chí Chu Thiên Uyên ở phân cục chẳng ra làm sao cả, người thân thiết với cậu cũng chỉ có một mình bác sĩ Liễu Thời Phi ở phòng Y tế mà thôi.
Thời điểm hai người gia nhập phân cục không xê xích nhau bao nhiêu, xem như là cảnh sát mới cùng đợt, nhưng một người thì ở ban Nhân sự của phòng Chính trị, một người được phân đến phòng Y tế ở Hậu cần. Bác sĩ Tiểu Liễu tự cho mình là người thanh cao, khinh thường không thèm để ý đến đám con cháu đời sau của đám quan chức; cậu hai Tiểu Chu lại bởi vì bóng ma thời thơ ấu nên luôn có thái độ tôn kính mà không dám lại gần đối với bác sĩ mặc áo blouse trắng, hai người sống yên ổn không xảy ra chuyện gì.
Khi cậu hai Tiểu Chu được Trưởng ban Vương giật dây viết thư tình cho hoa khôi của phòng chỉ huy, ba tháng sau, hoa khôi nhận được thư đe dọa mau chóng tìm một người bạn trai. Chu Thiên Uyên tình cờ gặp lại cô trong thang máy. Tuy rằng người ta đã là hoa có chủ, nhưng khi thấy mặt mũi người đẹp tái nhợt, hơi thở yếu ớt, cậu hai Tiểu Chu cũng không chịu nổi, đỡ người đẹp đi đến phòng Y tế.
Tất cả lang băm(*) trong phòng đều hỏi thăm triệu chứng của cô, lại bắt mạch một lúc, nói với hoa khôi: “Chị dâu, tôi có một tin vui muốn nói cho chị biết.”
(*)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/82514/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.