Tô Bạch cảm thấy cậu hai Tiểu Chu chắc chắn sẽ trả thù, cho nên có tính cảnh giác rất cao đối với cậu. Đáng tiếc, sau một thời gian dài, Chu Thiên Uyên vẫn không có động tĩnh gì, tính cảnh giác của cậu ta dần giảm bớt.
Thời gian kiểm tra trước lễ tết, cậu hai Tiểu Chu thu được một manh mối ở khu vực quản lý: trong một KTV nằm trong khu vực mình quản lý nghi ngờxuất hiện thuốc phiện kiểu mới. Nhận thấy điều này, Cảnh sát trưởng Lục cuối cùng cũng dẫn theo cậu hai Tiểu Chu đi chờ mai phục. Đồng chí Chu Thiên Uyên phấn khởi, ngay cả đang bị cảm nặng cũng không thèm lo, nuốt hai viên thuốc rồi ngồi mai phục với anh em ở bên ngoài đến hơn nửa đêm, bắt lấy hai đối tượng tình nghi mua bán thuốc lắc, thu được hơn mười viên thuốc lắc.
Thấy cậu hai Tiểu Chu phấn khởi, Tô Bạch hắt cho cậu một gáo nước lạnh: “Quá ít, không phán được vài năm tù đâu. Hơn nữa, lúc các cậu xông vào thì bọn họ không mua bán, chỉ có hơn mười viên. Nếu bọn họ khăng khăng khẳng định mình mua để uống thì ngay cả bắt giữ hình sự cũng không thi hành được, nhiều nhất là cảnh cáo thôi.”
Lời vừa nói ra khiến cậu hai Tiểu Chu nản lòng.
“Hắt xì.” Tô Bạch hắt hơi, chắc chắn rằng Chu Thiên Uyên lây bệnh cho cậu ta. “Đưa cho tớ ít thuốc cảm của cậu đi.”
“Ờ.” Cậu hai Tiểu Vu thờ ơ đáp lại, lấy một viên thuốc trong túi đưa cho Tô Bạch.
Uống thuốc xong, bệnh của Tô Bạch liền — điên rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/don-cong-an-than-kinh/82513/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.