🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Chắc chắn mà. Em uống đi."



Nữ pháp sư tên Judy đáp.



Sabrina cầm chén thuốc trên tay, chén thuốc toả ra mùi hương ngọt ngào, thơm lừng.



Cô uống một hơi cạn sạch chén thuốc, chất thuốc màu xanh thảo mộc trôi dần xuống cổ họng cô tạo nên cảm giác ấm áp lạ kì, cô bất chợt thấy cơ thể như khoẻ lại, không còn đau nhức hay lạnh cóng như trước nữa.



Thật kì lạ!



Dường như cô đã lấy lại được sức khoẻ của mình, cô đưa trả chén thuốc cho Judy, nói:



"Cảm ơn chị nhiều lắm. Em thấy đỡ hơn rất nhiều rồi."



Kèm theo nụ cười thật tươi.



Devan ngồi bên cũng thấy nhẹ nhõm và yên tâm phần nào, xem ra cô gái của anh an toàn rồi đấy.



Judy cầm chén thuốc và đi xuống nhà, ba người còn lại quyết định rằng cô vẫn cần nghỉ ngơi thêm mặc dù đã uống thuốc thảo mộc, thế là họ dặn cô nên nằm nghỉ ngơi khoảng một hai tiếng nữa rồi hẵng xuống nhà.



Nói rồi ba người họ cũng dắt nhau đi xuống.



***



Cô nằm trên giường, đầu óc không hiểu sao lại suy nghĩ về giấc mơ khi cô bất tỉnh.



Giấc mơ ấy nghĩa là sao?



Giọng nói bí ẩn ấy là của ai?



Tại sao lại bảo cô đi tìm thanh kiếm?



Để làm gì cơ chứ?



Mà liệu đó có chính xác là mơ không hay do lúc ấy cô đang bất tỉnh nên suy nghĩ linh tinh?



Hoặc có thể nào đó là giấc mơ tiên tri không?



Cô suy nghĩ hồi lâu rồi cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895335/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đời Vô Tình Mang Em Đến Bên Anh
Chương 36: Giọt nước mắt rơi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.