Ánh lửa đỏ rực bập bùng trong lò sưởi, năm người họ mỗi người đều có một ly cacao nóng trước mặt, Syrena không biết vì lý do gì mà nãy giờ im lặng không nói tiếng nào, cứ nhìn trân trân vào ly cacao nóng trước mặt.
Collins phải giục em uống đi không nó nguội sẽ mất ngon, lúc ấy em mới gật đầu nhẹ và cầm ly cacao của mình lên ngắm nghía rồi bắt đầu uống.
"Griffin Barret..."
Judy mở đầu câu chuyện. Ánh mắt bốn con người còn lại dán thẳng vào cô, chăm chú, tò mò.
"Griffin Barret - một cái tên mà đối với người không có năng lực siêu phàm như bốn tụi em đây hay thậm chí là phù thuỷ, pháp sư như tụi chị cũng phải khiếp sợ.
Ấy vậy mà để có được tiếng tăm lẫy lừng và đầy ghê tởm như ngày hôm nay thì hắn ta cũng đã từng sống một cuộc đời bình thường, đã từng là một con người bình thường như bao con người khác trên thế giới này."
"Thế thì tại sao..."
Cô cất tiếng.
Judy nhìn cô rồi tiếp tục, giọng pha chút gì đó huyền bí.
"Khi còn là một con người bình thường hay khi đã trở thành Người sói khát máu như hiện giờ, hắn vẫn giữ nguyên cái tên Griffin Barret ấy.
Chị không rõ tại sao nhưng chị nghĩ có thể vì nó quá đặc biệt nên hắn quyết định giữ nguyên nó chăng?
Còn về phần Người sói khát máu và man rợ của hắn, tương truyền rằng cha hắn - Alexander Graham Barret là một Người sói từ khi sinh ra, đã từng giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895334/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.