Tiểu Thúy ưỡn ngực, hiên ngang lẫm liệt đứng trước mặt chúng ta.
Ta cùng với nàng đưa mắt nhìn nhau. Nếu không phát sinh chuyện như hôm nay, ta nghĩ ta sẽ tương đối thả lỏng.
"Ngươi tới bên cạnh ta mục đích là vì cái gì?" Ta hỏi.
Nàng thở dài, há mồm định nói cái gì đó nhưng lại nhịn xuống, nói "Nương nương, bây giờ không phải là lúc nói những lời này, Linh Nhi còn đang trong địa lao chờ ngươi đến cứu nàng. Tiếp tục kéo dài nữa ta sợ nàng..." Tiểu Thúy lộ ra vẻ mặt bị thương, nói không hết câu.
Ta... Ta không có chủ ý. Ta nên bỏ cuộc rời đi hay sao, ta thật vất vả mới trốn khỏi hoàng cung, sau này lại càng không có cơ hội tốt như vậy cho ta, sợ là không còn sau này nữa.
Nhưng mà nhấc chân không được, lòng bàn chân giống như đinh đóng chặt trên mặt đất.
"Ta không muốn trở về" Ta nhẹ nhàng nói, khi nói ra những lời này ta cũng không hề thoải mái, ngược lại là tâm tình càng thêm trầm trọng.
Thái hậu không mở miệng giáng tội hay là thả ta đi, giống như nàng như đang chờ đợi bản thân tự ra quyết định, mà nàng thế này càng làm ta thêm chán ghét.
Lúc này thật hy vọng nàng có thể gọi người đem ta trói lại, ngược lại ta càng bớt rối rắm hơn.
Tiểu Thúy đưa ánh mắt đặt ở thái hậu trên người, nói "Thái hậu nương nương, người của ngài cũng đang bí mật tìm ngài. Ngài vẫn nên trở về sớm một chút đi, bằng không đến khi có người phát hiện dị thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ngoai-tinh-cua-hoang-hau-o-hau-cung-la-thai-hau/769856/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.