Quý Đông Nhiên cảm thấy khó thở, lồng ngực như bị vật gì đó đè nặng, anh cố mở mắt ra, khuôn mặt đen đúa xen lẫn với màu máu đỏ tươi của Hạ An Vũ dần dần hiện ra, bộ dạng chẳng rõ còn sống hay không. 
Cốp xe bất ngờ phát nổ, Quý Đông Nhiên không kiểm soát được lập tức mất lái. Chiếc xe tựa như quả cầu lửa lao vun vút khỏi đường mòn, giây phút xe sắp đâm vào một gốc cây, bên tai vang lên âm thanh gọi lớn tên mình, sau đó là một bóng đen chòm qua, Quý Đông Nhiên chỉ nghe ầm một tiếng rồi hoàn toàn không biết gì nữa cả. 
Hạ An Vũ đã ôm lấy anh, Quý Đông Nhiên ngoại trừ cảm thấy hơi ù tai buồn nôn ra, gần như cơ thể chẳng chịu bao nhiêu thương tổn, bởi lẽ thư ký nhỏ đã thay anh gánh vác toàn bộ rồi. 
Quý Đông Nhiên cố gắng lay người Hạ An Vũ, khàn khàn gọi tên cậu trong lo sợ: 
"An Vũ... An Vũ... em nghe tôi nói không?" 
Hạ An Vũ không trả lời, tim Quý Đông Nhiên suýt chết lặng theo. Anh kề sát tai vào mặt cậu, cảm nhận được hơi thở yếu ớt phả lên, lúc bấy giờ mới bình tĩnh đi phần nào. 
Ngọn lửa phía sau xe đã bị cơn mưa dập tắt tuy nhiên hơi nóng bốc lên vẫn đủ khiến con người ta cảm thấy bỏng rát đau đớn. Quý Đông Nhiên cố gắng kéo Hạ An Vũ hoàn toàn nằm trong lòng mình, sau đó đẩy mở cửa xe nát bét, dùng hết sức kéo cả hai ra. 
Bầu trời vẫn âm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3630940/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.