Lại một mùa đông đến, khắp chốn đìu hiu.
Cuối cùng Lâm Phùng cũng lấy được giấy hôn thú đã đợi bấy lâu, một người mấy trăm năm không đăng lên vòng bạn bè như anh, vào lúc lấy được giấy hôn thú lại không chờ nổi mà lục tìm tấm ảnh kết hôn trong điện thoại.
Hơn nữa còn chụp lại giấy hôn thú trong tay rồi đăng tải lên vòng bạn bè.
Ngay lập tức, những giáo viên và học sinh trong vòng bạn bè đều phát hiện Lâm Phùng đăng tải tin mới.
Hai tấm ảnh và một đoạn văn: Chưa từng thấy Sơn Hải, chỉ gặp qua em. Từ đây, em là chốn về một đời.
Triệu Trừng là người bình luận đầu tiên: [Chúng mừng chúc mừng! Cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại gọi anh rể!]
Tề Văn theo sát phía sau: [Oa ha ha mau đến cảm ơn tôi đi! Đôi này là tôi tác hợp đó!]
Trình Lộc vừa mới lên xe Lâm Phùng, mở điện thoại ra đã thấy anh đăng tải vòng bạn bè.
Cô không khỏi bật cười, nhìn người đàn ông đang tập trung tinh thần lái xe, gương mặt anh nhuốm chút lạnh của mùa đông, nhìn qua có chút lạnh lùng.
Cô cười nói: “Sao anh lại gấp như thế, mới ra khỏi cục dân chính đã đăng tải vòng bạn bè rồi.”
Lâm Phùng vẫn chưa hoàn hồn lại, nhưng khóe môi đã cong cong.
Anh trả lời Trình Lộc: “Em quá ưu tú, không sớm ngày tuyên thệ chủ quyền sẽ có rất nhiều người đến cướp.”
Trình Lộc hừ một tiếng, xem ra tâm trạng rất tốt.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cua-toi-dua-vao-ao-tuong-de-noi-chuyen-yeu-duong/2987123/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.