Mặc dù Lâm Bích không thích Trình Lộc, nhưng Lâm Phùng thích, bà ta cũng chẳng dám
chọc vào, chỉ im lặng không nói câu gì.
Hứa Qua còn đứng lúng túng giữa chú thím, nhưng Trương Xảo Yên bên cạnh lại không lúng túng như thế, cô ta đứng dậy từ bên cạnh Hứa Qua, mỉm cười gọi Trình Lộc một tiếng: “Đây là lần đầu tiên giới thiệu chính thức, đúng không thím nhỏ.”
Trình Lộc chạm vào mũi mình một cái, cô vẫn chưa quá quen khi bị người khác gọi là thím.
Hứa Qua đành cam chịu số phận gọi một tiếng: “…. Thím nhỏ.”
Trình Lộc: “….. Ừ.”
Trên mặt Lâm Phùng hiện rõ ý cười, anh kéo tay Trình Lộc bước vào bên trong, giới thiệu hết từng người ở đây vơi Trình Lộc.
Một người đàn ông vẻ mặt khá nham hiểm là anh cả, người có hơi thở tinh anh đầy người là chị hai, còn Lâm Bích cô từng gặp trước đây là chị ba, sau họ là vợ, chồng và con cái.
Trình Lộc đều chào hỏi từng người.
Đến khi giới thiệu người cuối cùng, Lâm Phùng bỗng dừng lại.
Ngồi ở vị trí sau cùng là một cô gái mặc váy đen, mái tóc đen được uốn sóng to, cánh môi đỏ rực, cô ta đang khẽ mỉm cười nhìn Lâm Phùng.
Trình Lộc cẩn thận kéo góc áo Lâm Phùng, cô thấp giọng nói: “Anh giới thiệu đi, người này là ai, sao nhìn có hơi cứng nhắc kỳ quái thế.”
Lâm Phùng đứng thẳng người dậy, anh nói rõ từng chữ một: “Đây là vợ của anh cả đúng không?”
Nhất thời người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-cua-toi-dua-vao-ao-tuong-de-noi-chuyen-yeu-duong/2987121/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.