- Chị ơiiiiii! Ăn cơmmmm.
Mạn Tuyết gào lên khiến chị đang rúc trong chăn phải giật mình ngồi dậy, công nhận sức công phá lớn thật! Mạn Thư ngồi dậy, mặt vẫn ngái ngủ đi vào phòng vệ sinh.
- Con ngốc à! La lớn như vậy không sợ bố mẹ bị thủng màng nhĩ hả?
Mẹ Uyển vừa bưng nồi cháo lên bàn vừa nói. Mạn Tuyết đang gấp rút chuẩn bị sách vở để đi học, liền nói:
- Con phải kêu thế! Không chị sẽ không nghe mất!
Mạn Thư bước vào phòng bếp, sẵn tay lấy luôn vào cái chén muỗng:
- Chào mẹ buổi sáng!
- Ăn sáng thôi!
Bố Thịnh ngồi ở bàn ăn gấp báo lại bỏ qua một bên, vui vẻ nói. Mọi người đều ngồi vào bàn ăn vui vẻ! Chỉ có Tuyết Tuyết ăn tạm vài miếng rồi xách cặp chạy đi học.
- Chào bố mẹ con đi học, chào chị hai em đi học.
- Tuyết!
Thư gọi lớn! Nhưng em gái đã đi ra ngoài, cô quay lại nhìn mẹ nói:
- Mẹ! Nay cuối tuần mà!
Mẹ cô sực nhớ nhìn điện thoại:
- Ừ nhỉ! Chắc chút nữa nó về thôi, tẩu hỏa nhập ma rồi.
Bố mẹ chuẩn bị cho cô ít đồ muối và trái cây để đi, xếp trái cây vào giỏ, mẹ cô càm ràm:
- Ăn uống cho đầy đủ vào, đừng để sút cân.
Cô cười cười cảm ơn mẹ rồi xách túi to túi nhỏ bắt xe rời thị trấn. Khoảng một tiếng sau, Mạn Thư bước chân xuống tram xe bus để bắt chuyến số 2, bỗng đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570666/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.