- Gọi nữa đi! Tôi rất thích.
Hạ Mạn Thư đầu óc quay cuồng, không thể chịu được nữa! Ánh mắt miên man nhìn Dương Bảo Lâm:
- Anh giết tôi đi!
Hắn nghe vậy liền dừng hành động âu yếm hạ thể cô! Ngón tay hắn hung hăng rút ra đâm vào cửa huyệt! Khiến Mạn Thư đau đớn la hét lên. Cái miệng nhỏ của cô bắt đầu co lại ôm sát ngón tay hắn, hắn không chịu nổi nữa liền gầm giọng:
- Nói! Nguyên là ai? Không tôi sẽ đâm chết em!
Hạ Mạn Thư sững sờ một lúc, vừa khóc vừa cười:
- Haha! Nguyên ư? Vì anh ấy mà anh làm nhục tôi vậy ư?
Dương Lâm Bảo càng hung hăng hơn, lướt chiếc mềm của hắn đến khoang miệng cô, hắn cắn môi cô. Đôi môi Mạn Thư bị hắn cắn biết bao lần rồi, sưng lên, bật máu. Sức lực cô không còn nữa, cô nằm bất động, ngất đi.
Dương Lâm Bảo chưa kịp giải phóng con mãnh thú thì liền thấy im lặng, cô không la hét, không khóc lóc xin tha nữa mà nằm im lìm! Hắn nghi ngờ cô giả bộ, hỏi nhỏ:
- Mạn Thư!
Cô không trả lời. Hắn lại uy hiếp:
- Em còn giả ngất tôi sẽ đâm em đấy!
Cô vẫn nằm im lặng, hắn lo lắng đi lại xem cô thế nào. Dương Lâm Bảo liền cảm thấy hối hận vì đã chà đạp cô như thế! Nhưng dục vọng trong người hắn không thể chịu nổi nữa! Huống gì bây giờ trên giường lại có một nơi mềm mại khắn khít giúp hắn giải tỏa! Nhưng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570660/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.