🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Lâm Bảo bế xốc cô lên. Hạ Mạn Thư đột nhiên bị bế liền sợ hãi la toáng lên liền bị anh hôn cho một cái chặn miệng. Hai tay Mạn Thư đấm liên tục vào bờ vai rắn chắc của Dương Lâm Bảo, dãy dụa không ngừng. Anh đưa cô thẳng đến phòng ngủ, vứt cô lên giường một cách thô lỗ. Hạ Mạn Thư bị vứt xuống thì ong ong đầu óc, một lúc sau hiểu ra vấn đề thì đã bị một lực người đè nặng xuống. Cô cố gắng đẩy hắn ta ra, miệng liên tục xin tha:



- Dương Lâm Bảo, xin lỗi, thật sự xin lỗi anh. Đừng làm vậy!



Dương Lâm Bảo nheo mắt nhìn con nhím đang co người dưới thân mình, cô nhỏ nhắn đáng yêu đến thế. Anh chỉ định dọa cô một chút mà thôi, nào ngờ cô sợ hãi muốn ngất đi, nở nụ cười nhẹ anh hỏi:



- Không phải cô kêu tôi chịu trách nhiệm hay sao?



- Nhưng không phải thế này, làm ơn, đừng!



Hạ Mạn Thư bị Dương Lâm Bảo dọa cho phát khóc, nước mắt rưng rưng chảy xuống khoé mắt, đấm liên tục vào người anh mà nói. Một lúc sau liền khóc to hơn, như một đứa trẻ. Dương Lâm Bảo thấy cô khóc cũng hơi hoảng hồn một chút, liền ngồi dậy bên cạnh, đỡ cô ngồi dậy đối diện mình, vuốt tóc cô rồi nói:



- Tôi đã làm gì em đâu? Nín đi, ngoan. Tôi chưa làm gì cả.



Hạ Mạn Thư vẫn tu tu khóc, mở miệng chất vấn:







- Anh nói anh không làm gì tôi ư? Anh đã cởi đồ của tôi? Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570654/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
Chương 18: Ôm cô
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.