Trời đã lên hừng đông, trong phòng nhỏ Dương Lâm Bảo nằm nghêng trên chiếc giường đơn, đôi tay đang ôm ấp một thiếu nữ độ tuổi trăng non, cô ngoan ngoãn cuộn người trong lòng anh mà ngủ, hai cánh tay mảnh khảnh đang ôm chặt thắt lưng anh. Dương Lâm Bảo ngắm nhìn Hạ Mạn Thư, thật là đáng yêu, đúng là một cô gái xinh xắn. Anh vuốt nhẹ mái tóc của cô, cô bé này thật là thơm, mùi thơm ngòn ngọt của cơ thể đang lớn, là mùi hương của thiếu nữ đang trưởng thành, dễ chịu, ngất ngây.
Dương Lâm Bảo ôm cô vào lòng lắng tai nghe tiếng nói chuyện bên ngoài, nhà của cô nằm ở khu phố công nhân, nên sáng sớm rất náo nhiệt, người đi chợ người đi làm. Hạ Mạn Thư khẽ cựa người, cõ lẽ bị tiếng ồn đánh thức, như là cô nhận thức được gì đó, đôi tay không yên vị ôm anh nữa mà sờ soạng lung tung.
- Ô!
Cô giật mình kêu lên một tiếng, mở đôi mắt một cách lười biếng ra, gặp ngay bờ ngực rắn rỏi của con trai liền giật mình bật dậy. Đập vào mắt cô là Dương Lâm Bảo đang nằm bên cạnh. Cô bị dọa sợ, theo bản năng đứng dậy muốn bỏ chạy, vừa quay người thì đầu đã đo tường một vố đau. Cô sợ hãi xoa xoa trán rồi co lại một góc đầu giường, ôm chiếc gối phòng bị, cô run rẩy nói:
- Anh.. anh sao lại nằm trên giường tôi? Anh.. anh..
Dương Lâm Bảo nhìn Hạ Mạn Thư hốt hoảng đến phát khóc, đôi mắt sợ sệt ngập nước chực trào ra. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-xin-dung-tay/2570652/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.