Tiếng chuông tan trường vang lên.
Nguyệt Dao nhanh tay thu xếp sách vở nhét vào balo. Vai mang theo cây đàn đi nhanh ra cửa lớp.
"Cậu lại đi làm thêm à?"
Nguyệt Dao gật đầu. Cô mỉm cười nhìn sang Quỳnh Anh, đứa bạn thân trong lớp.
"Mình không phải cô công chúa nhà giàu như cậu!"
"Làm công chúa cũng khổ lắm! Mình chỉ thích được tự do như cậu!"
Nguyệt Dao nhìn vẻ mặt như bắt buộc làm con nhà giàu của Quỳnh Anh. Cô cười khổ.
Thật không hiểu ông Trời nghĩ sao? Khi đưa nhầm kẻ thích nghèo vào nhà giàu. Còn đứa ham giàu như cô lại phải đi làm thêm khổ sở?
Mười giờ đêm.
Cafe Nhớ.
Trong không gian ấm áp hoài cổ. Thanh âm động đậy bên đường dần yên tĩnh.
Giọng ca nhẹ nhàng thấm đẫm chất tình của giai điệu bài hát 'Giấc mơ trưa' (Giáng Son). Hòa cùng tiếng đàn tranh khiến lòng người rúng động.
Ở một góc xa. Người đàn ông luôn ngồi bất động. Từ lúc bước vào, anh chưa từng ngẩng mặt lên. Ánh mắt vẫn luôn tập trung vào chiếc đồng hồ B-UHR. Loại được thiết kế đặc biệt dành trong quân đội.
Anh ngồi ngược sáng. Ánh đèn vàng lướt qua bờ vai rộng nghiêm nghị. Gương mặt anh ẩn dấu trong bóng tối. Nhưng lại làm nổi bật một đôi mắt sáng lạnh đang săn mồi.
Khi giai điệu trong sáng vút cao ở phần điệp khúc. Anh cuối cùng cũng ngước mặt. Trước mắt anh là con đường quê rợp nắng. Có làn gió đùa lay lắt tán lá xanh. Bến sông trưa đã vắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-pham-anh-lam-chong-em/2700229/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.