Nguyệt Dao tan ca làm thì trời đổ mưa. 
Cô ngước nhìn bầu trời. Xám đen mờ mịt. Xem ra không có dấu hiệu ngừng. Đợi chờ nó tạnh là vô ích. 
Cô chạy nhanh ra khu để xe. Dắt con ngựa cà tàng phóng luôn vào màn mưa. 
Con đường phố về khuya dưới cơn mưa càng hoang vắng. 
Qua chỗ rẽ. Nguyệt Dao thấy một bóng người vừa lướt qua. Hắn có vẻ gian. Mặt ngoái lại phía sau cứ lén la lén lút. 
Cùng lúc đó. 
Một tiếng hô thất thanh: "Cướp! Mau bắt hắn!" 
Cô quăng luôn chiếc xe đạp. Chạy theo tên phía trước. 
Đoạn đường này vốn nằm lòng của cô. Thoáng thấy hắn chạy vào hẻm cụt. Cô bặm môi tăng tốc. 
Hắn đang bối rối vì phía trước hết đường. Cô lao ra cho hắn luôn một cước song phi. 
Bị ăn bất ngờ hai cú đá. Hắn tối tăm mặt mày. Lui lại phía sau. Nhanh chóng lấy lại thế chủ động. 
Hắn nhìn cô từ trên xuống ra vẻ thích thú: "Nhóc, mày được đấy!" 
Bắt được con nhỏ này chắc kiếm được món tiền lớn! 
Hắn nhìn thăm dò. Chuẩn bị ra tay động thủ. 
Cô thấy vậy hét lên thị uy:"Chị Hai mày chứ không phải là nhóc nhé!" 
Cô quẹt mũi nhìn hắn. 
Trong màn mưa. Hắt ánh đèn đường, cô thấy hắn cười. 
"Xem ra nhóc thèm ngược!" 
Hắn đang vội nên không muốn phí thời gian. Tung ra một đá thẳng vào mặt cô. 
Lúc này cô mới biết, hắn ra đòn mạnh và nhanh như thế nào! Cô không kịp tránh chỉ còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-pham-anh-lam-chong-em/2700227/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.