Khoa Âm nhạc truyền thống.
"Chào các em, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Erick Nguyễn, các em có thể gọi tôi là Erick hay Nguyễn đều được. Từ hôm nay, tôi sẽ phụ trách giảng dạy bộ môn đàn tranh cho các em! Có gì thắc mắc các em cứ mạnh dạn ý kiến!"
Lời thầy giáo mới nhậm chức của khoa cô vang vang trong lớp. Nguyệt Dao chẳng nghe được tiếng nào lọt tai, bởi tâm trí của cô còn đặt trong cuộc gọi mới nhận được ở cổng trường: "Nguyệt Dao đó à, bà nội đây! Chiều đến bà ăn bữa cơm nhé!". Nói thế sợ cô viện lí do từ chối, bà nội chồng...nhầm bà nội cô mới quen còn nhắc thêm: "Bà chờ cơm!"
Đó! Kiểu mời như thế này phải gọi là lệnh triệu tập mới đúng! Bạn có thể từ chối không? Không! Vì đơn giản bạn không thể làm buồn lòng một bà cụ tuổi đã xế chiều.
Như thế này thì có khổ thân cô không?
Mà khoan! Hình như cô hơi lo quá thì phải! Nhà đó cô đâu thấy có ai ngoài hai bác Phạm với bà nội!
Tuy có lần, cô nghe ba nhắc đến: hai vợ chồng thủ trưởng Phạm chỉ có duy nhất một cậu con trai lớn hơn cô mười tuổi!
Tuổi anh ta lớn như vậy, chắc đã cưới vợ sinh con, rồi đưa nhau ra ngoài sống tám đời rồi! Chứ thời nay làm gì có chuyện con dâu muốn sống chung với mẹ chồng!
Anh ta đúng là ông chồng thương vợ con phếch!
Nỡ bỏ cha mẹ và bà nội già quạnh hiu ở căn nhà rộng lớn như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-pham-anh-lam-chong-em/2700207/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.