Ra đến biển, Nguyệt Dao mới biết: Đây là một khu nghỉ dưỡng thú vị. Có nhà hàng, có cả những căn nhà cổ tích nằm dọc theo bãi. Những căn chòi nhỏ xinh ẩn trong sắc xanh muôn cây cỏ. 
Tất cả tạo nên một không gian đẹp, hoang sơ bình dị. Không đơn giản chỉ có biển thôi như cô nghĩ. 
Phạm Chánh đưa cô vào Nhà hàng Hải sản. Anh kéo ghế giúp cô. Rồi vòng về phía đối diện. 
"Em chọn đi!" Anh đẩy menu đến. 
Đôi mắt Nguyệt Dao mở to sững sờ nhìn vào thực đơn. Trong đó, có rất nhiều món bắt mắt. 
"Anh à, mình chọn món nào đây?" Tay cô mãi lật menu xăm soi qua lại. 
"Món em thích!" Anh cho cô gợi ý. Đối với anh, chỉ cần cô thích. Thấy cô ngon miệng, vui vẻ là anh no rồi! 
Nguyệt Dao nghe anh nói vậy. Cô cười hì hì, vui vẻ gọi anh nhân viên gọi món. 
Rất nhanh bốn món đủ đầy, cá, tôm,ghẹ, mực được bê lên. Cô nhìn bàn thức ăn không khỏi thầm khen: đúng khu nghỉ dưỡng! 
"Mời anh!" Cô cầm đôi đũa anh đưa. Mỉm cười ngọt ngào mời. 
"Ừm! Em ăn đi!" Anh gật đầu nhìn cô. 
Vậy cô không khách sáo nữa. Lo bỏ mớ thức ăn vào bụng. 
Bữa đó, hầu như chỉ có một mình cô ăn. Còn Phạm Chánh chỉ ăn một ít. Anh đa phần làm nhiệm vụ lột tôm, lấy phần thịt cá, ghẹ bỏ vào bát cho cô. 
Ăn xong ra khỏi nhà hàng mặt trời đã ngả về tây. Nắng vẫn còn gắt nhưng Nguyệt Dao thích ngắm biển. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-pham-anh-lam-chong-em/2700183/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.