Bữa đó, chiều về, Phạm Chánh lại nắm tay Nguyệt Dao đi dạo dọc theo chân sóng. Từng con sóng theo gió lùa chạy dài vào bờ cát trắng. Sóng tưới lên đôi bàn chân trần của cô. Sóng cũng ưu ái làm mát cả đôi bàn chân anh. 
Dưới bóng hoàng hôn. Cả một vùng trời nước chuyển sang màu đỏ ối. Mặt cát thấm bọt sóng cũng loang loáng sắc màu. Màu của lửa ấm. 
Trong ánh chiều, anh ôm cô cùng ngắm biển. Gió mang hơi đại dương thổi vào từng luồng mát lạnh. 
Phạm Chánh khẽ kê cằm lên lên đầu Nguyệt Dao. Anh thầm hít hương thơm mát lành từ mái tóc người con gái. Mùi biển khơi hòa vào mái tóc rất nhanh tràn vào từng ngõ ngách trong phổi anh. Sau đó lan vào tim và nằm im ở đó. 
Nguyệt Dao bất chợt nhích ra khỏi lòng anh. Cô đưa tay kéo tay anh lội sâu ra làn nước. Từng con sóng vỗ vào làm ướt chân váy cô. Nụ cười theo đó cũng rộn vang cả bãi chiều. 
Mãi vui theo con sóng trắng, quên để ý thời gian. Mới đó, trời đã dần sập tối. 
Ở bãi tắm đã dần vắng khách. Mặt nước dần sậm màu. Trả lại vẻ đẹp hoang sơ cho biển. 
Nguyệt Dao dừng lại. Cô ngước mặt nhìn anh. 
"Phạm ca! Mình tắm được không?" Cô chợt thèm hòa mình vào làn nước. 
Phạm Chánh mỉm cười. Anh đưa tay véo cằm cô. 
"Lạnh rồi!" Anh khom người, cúi đầu sát vào mặt Nguyệt Dao. 
"Em nhìn xem: Có còn người nào đâu?" 
Lời anh nói làm cô mới để ý. Trên bãi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-pham-anh-lam-chong-em/2700181/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.