Hà Uy Kiệt sắp xếp công việc hết một lượt, hắn định làm xong sớm để đi mua nhẫn cho hắn lẫn Tôn Giai Ân. Dù kết hôn vì lợi ích hay bị ép buộc đi chăng nữa thì hắn nghĩ việc tôn trọng bạn đời của mình là điều tối thiểu, ít nhất cũng phải cho đối phương cảm giác an toàn, đặc biệt với những người phụ nữ nhạy cảm hay khóc như Tôn Giai Ân...
"Đội trưởng Hà...anh tan làm rồi à...?"
Ánh Dinh cũng vừa lúc kết thúc công việc định trở về liền bắt gặp Hà Uy Kiệt, tuy cô vẫn đang rất buồn vì chuyện người thương đã kết hôn nhưng vẫn phải tỏ ra bộ dạng vui mừng khi nhìn thấy hắn. Miễn sao hắn không có ác cảm với cô là được...
"Bình thường anh hay về lúc bảy giờ mà, sao nay lại có hứng về sớm thế...?"
Hà Uy Kiệt đưa mắt nhìn Ánh Dinh liền thành thật giải thích lý do vì sao hắn về sớm cho cô ta hiểu, để cô ta không hỏi thêm nữa...
"Tôi định đi mua nhẫn cho tôi và em ấy, cô còn chuyện gì khác à...?"
Ánh Dinh cười trừ, cô ta nhanh chóng suy nghĩ gì đó liền giữ nụ cười niềm nở đáp lại Hà Uy Kiệt...
"Tôi nghĩ đội trưởng Hà trước giờ không để ý đến chuyện phụ nữ nên có lẽ anh sẽ không mua được đôi nhẫn vừa ý chị nhà đâu, hay để tôi đi theo chọn giúp anh thì thế nào...?"
Hà Uy Kiệt cảm thấy lời của Ánh Dinh nói cũng hợp lí, từ trước đến nay đây là lần đầu tiên hắn mua quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-ha-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/2577948/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.