Tôn Giai Ân giữ cục tức từ hôm qua đến tận bây giờ cũng không nhịn được, cô cũng không do dự liền mắt đối mắt với Hà Uy Kiệt...
"Đầu tiên chính là việc anh hẹn tôi nhưng đến trễ, nhưng cứ xem như anh di chuyển từ thành phố khác về đây nên đi lâu thì không tính đi...vấn đề chính là anh mang một thân nồng nặc mùi bia rượu đến gặp tôi đấy à...? Thứ hai, ít nhất anh cũng nên xin lỗi tôi vì đã đến trễ chứ...? Thứ ba, anh nghĩ sao về khi đem một thân đầy mùi bia rượu đến rước tôi vậy hả...? Cuối cùng chính là anh để tôi một mình đi taxi đến nhà bạn trong cái khung cảnh đêm hôm khuya khoắc như thế...? Anh có lương tâm không hả...?"
Hà Uy Kiệt hơi cúi mặt xuống như đang nghiền ngẫm lại lời mà Tôn Giai Ân vừa nói, hắn cũng nhanh chóng đáp lại cô...
"Tôi đã lái xe đi theo em cho đến khi nhìn thấy em đến nhà bạn em an toàn, còn những chuyện khác thì tôi chưa từng để ý, nhưng nếu em không muốn thì tôi sẽ không làm như vậy nữa...!"
Tôn Giai Ân ghét nhất là bản thân cô trời sinh dễ mềm lòng, nghe hắn nói xong thì cô lại càng không thể giận dỗi được. Dù sao hắn cũng là cảnh sát nên bản tính khô khan, hắn cũng không tệ đến nỗi để cô đi một mình mà còn âm thầm theo sau cô. Nhiêu đó thôi cũng đủ khiến cô không giận được rồi...
"Được rồi...sau khi tan lễ tôi sẽ theo anh về nhà, nhưng với điều kiện anh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-truong-ha-cung-chieu-vo-yeu-tan-troi/2577946/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.