*Cốc*
Tôi tự gõ vào đầu mình, ngốc thật chứ, tự nhiên dặn dò nhiều làm gì trong khi nhà mình ngay đằng kia...
*Vuốt mặt, lại vuốt mặt*
Bước vào nhà, miệng vẫn cứ lầm bầm:
- Dương Nguyên gần nhà mình...vậy Dương Nguyên là hàng xóm của mình!
Hmm?
- Vậy là bạn cùng trường, cùng lớp, cùng luôn cả bàn và cùng luôn cái xóm. Oke fine! Ha...haha!
- Mẹ, chị ấy bị đứt dây thần kinh nào rồi hay sao ấy...
-_-#!
- Con bé này nói bậy bạ quen thói!
Mẹ mắng nhỏ Linh *đáng đời* rồi lại quay qua hỏi tôi:
- Nhật Hạ con vừa đi đâu về vậy?
- Dạ? À haha con vừa qua nhà bạn học thôi haha.
- Ừm, vậy tốt đấy, nhưng mà qua học thì được chứ qua nói chuyện trên trời dưới đất là...
- Muốn nói chuyện cũng chẳng được...À, nói chung là chỉ có học tập thôi, mẹ yên tâm.
Haizzz, làm sao để bắt chuyện với cậu ta đây chứ. Không phải là không có gì để nói mà thật ra là có quá nhiều chuyện! Yes, rất nhiều chuyện và không biết nên hỏi cái gì trước!
°°°
Măm măm, nhoàm nhoàm...
Trốn trong chăn, ôm cái laptop lướt web và ăn đồ ăn vặt...hmm, nhàn rỗi thế này...thật CHÁN!
Yes, chán chết đi được!
Tự nhiên tôi lại nhớ đến đống bài tập Dương Nguyên bảo tôi về nhà làm. Đang băn khoăn suy nghĩ có nên làm chúng hay không thì...
*Ding*
Tin nhắn gửi tới là của Dương Nguyên:
- "Cậu làm xong mấy bài tập kia chưa?"
- "Tôi đang làm đây."
Sự thật là tôi còn chả thèm liếc nó cho dù một cái.
- "Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-co-duoc-khong/950970/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.