Tôi đi đằng sau lưng chú,bây giờ tôi mới nhận ra một điều,ngoài đẹp trai ra,chú lại còn rất cao nữa.Hí hí,người đâu mà đẹp hết phần của người khác.
Vào đến nhà,cái Hà vừa lúc rán xong đĩa nem,thấy tôi liền chạy ra mặt hớn hở hơn cả.
—Ôi,sao mày đến đúng lúc thế.Cơm nước xong rồi,chuẩn bị ăn thôi
Tôi chưa vội ngồi xuống ghế mà vội vàng chạy đến chỗ mẹ của Hà để chào hỏi.
—Cháu chào bác.Hôm nay cháu lại sang đây ăn trực đây ạ.
—ôi,con cháu trong nhà cả,may có mày chơi với cái Hà,chứ bác tưởng với tính cách của nó cả đời này không ai chơi với nó mất.
—Hà tốt lắm bác ạ.
Cả tôi,Hà,bác Hảo nói chuyện vui vẻ mặc kệ chú Minh ngồi một mình một góc như không có sự tồn tại của chú ấy trong căn phòng khách.
Chú mặt tức đỏ ngầu cả lên.Khó chịu bực dọc cuối cùng cũng nói.
—Ba người coi tôi chết rồi ạ.
Mẹ của Hà vội vàng nói.
—Con trai mà lại có cái tính dỗi như con gái,thôi ra ngồi vào bàn chuẩn bị ăn thôi.
Bữa ăn diễn ra khá vui vẻ,chúng tôi kể cho nhau nghe những việc làm trong một ngày,những dự định tương lai.Trong chốc lát,tôi nghĩ đến không khí vui vẻ của một gia đình thực sự.Ở nơi đây tôi có thể cảm nhận được điều đó trong khi họ không phải là gia đình thực sự của tôi.
Bữa ăn kết thúc cũng khá muộn,trời lúc này cũng gọi là tối muộn.Xe buýt chắc còn chạy chuyến cuối,nhưng mẹ cái Hà vẫn đưa ra một lời đề nghị rằng chú Minh sẽ đưa tôi về nhà.Ban đầu tôi cũng ngại vì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-28-tuoi-roi-chu-lay-toi-nhe/1823250/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.