Editor: Cogau 
Sau khi đi dạo phố với Lữ Đồng, trong lòng Thành Hạ có chút bối rối nên không muốn về nhà quá sớm, vì vậy một mình trốn đi xem băng đăng, tuy là ban ngày nhưng người cũng không ít, nhìn từng khuôn mặt tươi cười mà Thành Hạ lại cười không nổi. 
Lấy điện thoại di động ra cho gửi tin nhắn cho Giang Nam Đồng: nếu như tất cả các cặp tình nhân mà hai người đều yêu nhau thì thế giới này có phải sẽ hạnh phúc biết bao không? 
Dường như ngay lập tức, Thành Hạ còn chưa kịp đeo bao tay vào, Giang Nam Đồng đã gọi điện thoại lại: "Cầu Cầu, mới vừa đọc thơ tình sao?" 
"Không có, Giang Nam Đồng, có lẽ em hơi nhớ anh thôi." Thành Hạ nói. 
"Hả? Không phải mỗi ngày em đều phải nhớ anh sao? Cầu Cầu, sao vậy? Mất hứng à?" Giang Nam Đồng hỏi. 
"Em quen một chị, chị ấy thích Lâm Phóng, Lâm Phóng lại không thích chị ấy, nhưng em thích chị ấy, một cô gái vừa đẹp lại nhã nhặn cởi mở, anh nói xem sao Lâm Phóng lại không thích đây? Em thấy họ rất đẹp đôi. Mới vừa rồi em nhìn thấy chị ấy khóc, cảm thấy Lâm Phóng thật ghê tởm, mặc dù em biết rõ là tình cảm không thể miễn cưỡng, nhưng trong lòng vẫn không thoải mái. Anh giải thích cho em đi!" Thành Hạ nói. 
Giang Nam Đồng cười khẽ một tiếng: "Lâm Phóng thật là đáng ghét!" 
"Ôi! Cái này xong rồi?" Thành Hạ cau mày. 
"Ừ, xong rồi, Lâm Phóng thật sự đáng ghét, một cô gái xinh đẹp nhã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-thi-cong-tinh-yeu/1911555/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.