Trong thời gian Diêu Nguyệt rơi vào hôn mê. Tiêu Kỳ và Diệp Ân luôn túc trực bên cạnh. Để giúp nàng áp chế chất độc Tiêu Kỳ không màng đến nghỉ ngơi ai nhìn vào cũng cảm động không thôi. Hoàng thượng và thừa tướng khi biết Diêu Nguyệt trúng độc, rất lo lắng cũng tìm mọi cách giúp nàng nhưng đều công cốc. Hi vọng duy nhất bây giờ của Diêu Nguyệt chính là Bách tâm thảo.
Sau hai ngày lên đường không dám ngừng nghỉ một phút giây nào, thậm chí vì chạy quá sức mà những con tuấn mã liên tục ngã chết vì kiệt sức. Ấy vậy mà người nam nhân đó vẫn kiên cường, không lơi đi dù chỉ là một khoảnh khắc vẫn tiếp tục lên đường mặc cho thuộc hạ có can ngăn, cầu xin chàng hãy nghỉ ngơi một chút. Nhưng Tử Hách nào nghe theo theo, trong thâm tâm chàng bây giờ chỉ để tâm đến một chuyện duy nhất là phải cứu bằng được Khương Diêu Nguyệt. Bản thân có ra sao cũng không còn quan trọng.
Sau khi trải qua núi non nghìn trùng. Tử Hách và thuộc hạ đã tới được cấm địa nơi mà Bách tâm thảo sinh trưởng. Nơi đây quả thực khi nhìn vào tạo cho người ta cảm giác rất u ám, kì bí không thể không đề phòng mà buông lỏng cảnh giác.Tử Hách thận trọng bước vào trong, trên tay đã thủ sẵn thanh kiếm sắc. Bên trong là cỏ cây mọc um tùm, lối đi rậm rạp rất khó di chuyển.Ven những vách đá còn có rất nhiều bộ xương người và động vật, những bộ xương dường như phủ trắng cả hang động. Còn có những xác chết đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/269164/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.