Từ buổi yến tiệc đến nay Diêu Nguyệt cũng không gặp lại Tử Hách lần nào, vết thương trên chân nàng cũng đã lành hẳn. Mảnh vải mà Tử Hách đã băng bó cho nàng, nàng kêu người giặt sạch sau đó cất đi.
Đó chỉ là một mảnh vải vụn không đáng giữ lại, nhưng không biết vì sao Diêu Nguyệt lại không muốn vứt đi vì cảm giác khi chàng ấy băng vết thương cho mình rất giống với người năm đó, đến nô tì thân cận là Chiếu Liên cũng không thể hiểu nổi tiểu thư đang nghĩ gì, đời nào tiểu thư của mình để lại những thứ như vậy?
Chiếu Liên rất muốn hỏi hôm đó ai đã đưa nàng về? Ai đã băng bó vết thương cho nàng ? Nhưng lời nói thoát ra sắp tới miệng rồi lại thôi, phận nô tì cũng không dám quá phận vào chuyện của chủ nhân.
Trong thời gian Diêu Nguyệt dưỡng thương Tiêu Kỳ cũng thường hay lui tới phủ, tạo nên rất nhiều tin đồn từ trong cho đến ngoài cung rằng cửu hoàng tử muốn cầu thân tiểu thư Khương gia, đồn ngày này qua ngày khác cuối cùng chuyện cũng đến tai Hoàng hậu.
Nên Hoàng hậu càng lúc càng bất mãn với Khương Diêu Nguyệt.
Phần bên tứ hoàng tử Tử Hách ngày nào đều đặn cũng thỉnh an ngày ba lần với Hoàng hậu. Nhưng đáng tiếc người không để tâm, liền tìm lý do đủ kiểu để không gặp.
Chàng chỉ muốn làm mẫu hậu vui, thương yêu chàng như lúc nhỏ, tìm hơi ấm của tình thân nhưng Hoàng hậu cũng không ban cho ngài dù chỉ một chút.
Người yêu thương cửu hoàng tử Tiêu Kỳ bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/269137/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.