Sau cơn mưa, cầu vồng lại xuất hiện. Nó lấp ló sau ô cửa sổ khiến Bạch Vân thích thú. Cô toan rút dây chuyền ra để chạy lại phía cửa thì bị bố cản.
-Gái yêu muốn làm gì?
-Con chỉ muốn nhìn cầu vồng một tí tẹo thôi!
-Ko được! Con vẫn còn phải chuyền đã. Để khỏe hẳn rồi ngắm sau cũng được.
-Nhưng khi ấy thì hết mất rồi!
Bạch Vân ra điều nũng nịu nhìn bố.
-Bạch Vân! Hôm nay bố phải về cơ quan, ko thể ở lại chăm con, con phải tự giữ sức khỏe cho mình, còn học hành nữa!
-Con biết mà! Bố đến đây là con vui rồi! Công việc của bố bận rộn, ko cần phải ở lại lâu đâu!
Ông lấy li sữa còn nóng đưa cho con gái.
-Con uống hết đi, bố mới yên tâm!
Bạch Vân cười cười, ngoan ngoãn uống hết li sữa.
-Xong nhiệm vụ! Bố đẹp trai về đi kẻo trễ!
-Uk! Con nghỉ đi nhé!
Việt Hoàng đi đến đầu hành lang nhìn thấy dáng người quen thuộc đi từ phòng y tế ra. Cậu chạy nhanh hơn nữa để đuổi kịp người đàn ông ấy. "Ko thể nhầm được! Nhất định là ông ta! Là ông ta! "
Nhưng ông đã nhanh chóng rời khỏi đó, Việt Hoàng cũng ko có lí do gì để đuổi theo, nhưng cậu biết còn điều quan trọng hơn cần phải làm rõ.
Cậu khẽ mở cánh cửa để tránh làm cô gái tỉnh giấc, nhưng cô đã ngồi ở cạnh cửa sổ từ lúc nào. Cô gái đang ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài, đôi môi khẽ giãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-con-gap-lai/1963634/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.